Tối ngày hôm đó, Vương Dịch bắt chuyến bay đi đến thành phố D ngay lập tức, cô tức giận, cô không giận chuyện nàng đã giấu giếm cô, cô giận nàng đã một mình chịu đựng mà không chia sẻ với cô, cô đau lòng vì nàng không tin tưởng cô.
Vương Dịch biết tính cách của mình như thế nào, từ khi cô bắt đầu yêu nàng, từ khi hai người hẹn hò, ở bên nhau rồi kết hôn đến tận lúc này, Vương Dịch chưa từng tức giận như vậy, niềm tin của cô như bị đánh gục khi cô biết Châu Thi Vũ giấu giếm cô như vậy. Vương Dịch sợ mình sẽ bạo tính mà nói ra những lời làm đau lòng nàng và cả đau lòng mình, cô trốn tránh nàng để trái tim này bình tĩnh trở lại.
Rạng sáng Vương Dịch đến khách sạn, cô mệt mỏi nằm ở trên giường nhìn chằm chằm lên trần nhà khẽ thở dài. Cô vẫn luôn mua nhà chỉ có một phòng ngủ là để xảy ra những chuyện như thế này, để khi cả hai cãi nhau, nàng sẽ không thể trốn tránh cô. Kết quả thì sao? Cô lại là người chạy đi trước, Vương Dịch tự cảm thấy thất vọng với mình, cô cầm lấy điện thoại, muốn gọi đến cho nàng nhưng phải nói gì đây? Phải nói gì khi trong lòng cô vẫn chưa nguôi ngoai cơn tức giận?
Trưa ngày hôm sau Vương Dịch mang một tâm trạng ủ dột và cáu kỉnh để đi gặp đối tác. Thâm niên trong nghề đã nhiều năm, khí chất lãnh đạm khiến người ta nể phục, hiện tại vẻ mặt vừa lạnh lùng vừa như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện khiến những người ngồi cùng bàn với cô cảm thấy hoảng sợ, đặc biệt khi mà họ còn là những người trẻ tuổi hơn cả cô.
Những ngày sau đó, Châu Thi Vũ cũng không nhắn tin hay gọi điện thoại cho cô, Vương Dịch nhớ nàng, cũng lo lắng cho nàng nhưng quen biết 17 năm, ở bên nhau gần 10 năm, hai người chưa từng có một trận tranh chấp lớn như hiện tại, Vương Dịch không biết làm như thể nào để giảng hòa với nàng.
Chuyến công tác 5 ngày kết thúc, Vương Dịch bắt chuyến bay sớm nhất để quay về thành phố N, cô đứng ở ngoài cửa, vừa luống cuống vừa bối rối, khi mở cửa ra nhìn thấy Châu Thi Vũ, cô nên biểu hiện như thế nào đây?
Vương Dịch hít một hơi thật sâu, cô mặc kệ, cứ phải gặp nàng trước đã. Vương Dịch dùng vân tay mở khóa, bên trong căn nhà vắng lặng không có tiếng động, Châu Thi Vũ chưa đi làm về sao?
Vương Dịch cảm thấy nhẹ nhõm, cô thu dọn đồ, bới gọn mái tóc dài, sau đó lại đi vào bếp nấu nướng, muốn làm cho nàng một bữa tối để thay cho lời xin lỗi. Mọi thứ gần như đã hoàn hảo, đều là những món Châu Thi Vũ yêu thích mà mấy năm qua Vương Dịch đã dốc tâm sức học cho thật thành thạo.
8 giờ tối, cô tắm rửa thơm tho để chuẩn bị chào đón nàng, kim giây tích tắc trên chiếc đồng hồ treo tường, kim phút lẳng lặng quay vòng, kim giờ chỉ đến số 9 rồi 10, cánh cửa vẫn không có ai đẩy vào.
Vương Dịch hít sâu rồi khẽ thở dài, cô cầm ly rượu vang đi đến ban công nhìn ra xung quanh, không có cảnh tượng đông đúc tấp nập hàng quán như ở căn nhà cũ, nơi này là căn hộ cao cấp rất yên tĩnh, khi lựa chọn căn nhà này, Vương Dịch từng rất hài lòng với sự bình yêu của nó nhưng hiện tại cô lại cảm thấy sợ, sợ nỗi cô đơn mà nó mang lại.
Cô lấy điện thoại di động ở trên bàn trà, soạn một tin nhắn gửi đến cho nàng.
[A Vũ, cậu đang ở đâu?]
BẠN ĐANG ĐỌC
[ SQHY ] Vương ôn nhu
Teen Fictionôn nhu với mỗi mình em. - Cậu thích nhất là gì? tôi không biết, nhưng chỉ cần là chuyện cậu thích, là việc mà cậu muốn làm, tôi không cho phép ai cản bước cậu. Vương Dịch - Châu Thi Vũ, HE, nhẹ nhàng tình cảm