Càng gần đến ngày ấn định tỷ thí võ thuật, biệt viện càng trở nên đông đúc. Các bang phải được mời tham gia tỷ thí dần có mặt đông đủ. Thuỵ Miên hào hứng vô cùng vì được nhìn ngắm cái gọi là bát quái giang hồ. Nàng ta cùng Thuý Như ngày nào cũng đóng đô ở đình viện nơi gần với sảnh chính nhất, mục đích là để nghe ngóng và bình phẩm về các đoàn người mới đến.
Các bang phái này phục trang lẫn khí chất đều khác nhau, mỗi bang phái đều có một quy định riêng về y phục. Chẳng hạn như với Cái Bang, cả nhóm gồm mười bảy người tới, cũng là phái có đông thí sinh nhất. Quần áo trên người họ đều rách rưới vá chằng vá đụp, ai trên tay cũng cầm những cây gậy bằng gỗ sờn cũ khẳng khiu. Nếu Thuỵ Miên không tận mắt chứng kiến họ tập luyện với mấy cây gậy này, nàng chắc chắn không thể đoán được đây lại chính là vũ khí đặc thù của Cái bang phái.
Lại có một nhóm mà toàn bộ sư đồ trong bang đều y phục một màu trắng tinh như tuyết, bọn họ xưng là Bạch Phất phái. Vũ khí của các sư đồ trong Bạch Phất phái là những thanh phất trần lơ thơ. Thuỵ Miên không thể mường tượng ra làm thế nào mà họ có thể dùng vũ khí mỏng manh như vậy làm vũ khí tấn công. Phất trần với những dải tơ mỏng nhẹ như lông hồng, lại như có mị lực, uốn lượn không ngừng, làm Thuỵ Miên không thể rời mắt. Trong đoàn có mười hai người cùng đi.
Bang phái đến ngày thứ ba trước khi tỷ thí võ thuật diễn ra tự xưng là Hắc Diệu Bang. Hắc Diệu bang chỉ có tám người, nhưng thần thái và sức mạnh toát ra từ những người này làm Thuỵ Miên dù không biết võ, cũng đoán ra được đây đều là những cao thủ võ lâm. Tám người mang theo vũ khí được bọc cẩn thận trong bao da, làm họ càng có vẻ bí ẩn nguy hiểm. Thuỵ Miên và Thuý Như quyết định phải báo lại với Hội Tam Bảo.
Hai ngày trước khi tỷ thí diễn ra, hai nhóm người cùng tìm đến Phương Kiếm phái. Một là Thú Bang, môn phái còn lại là Nguyệt Đoản phái. Thú bang tham dự tỷ thí với năm người. Những người này đều có điều gì đó làm Thuỵ Miên phấn khích tò mò. Khi họ mới đến, nàng rõ ràng đã nhìn thấy chiếc đuôi thò ra trên người sư đồ mặc một bộ áo lông xù xì màu vàng. Chiếc đuôi ngọ nguậy liên hồi, nhưng cứ đến lúc Thuỵ Miên chủ tâm quay lại quan sát thì nó lại đứng im bất động.
Thuỵ Miên lần đầu còn tưởng mình nhìn nhầm, ai dè đến mấy lần đều giống như vậy, làm nàng không biết có phải mình lại hoang tưởng hay không. Đoàn người trong Thú Bang ai cũng có tướng mạo khác người, lại cũng đều có vũ khí riêng của mình. Mỗi người một loại, không vũ khí nào giống nhau. Ví như người dẫn đầu bang phái, người mà Thuỵ Miên chắc chắn đã nhìn thấy hắn có đuôi khỉ phía sau, hắn mang theo một cây gậy sắt vừa dài vừa to, trông thì nặng nề nhưng ở trên tay hắn lại nhẹ tựa lông hồng. Một người khác trong Thú bang có khuôn mặt chằng chịt những vết vằn vện xanh đỏ cùng thân hình to lớn như mãnh thú, trên lưng lại đeo một thanh đoản đao sáng bóng.
Nhóm đến cuối cùng là Nguyệt đoản phái. Mười người trong bang phái này ai cũng dùng chung một loại vũ khí, chính là hỗn đoản, hình dáng trông giống như một mặt trăng cắt khuyết. Y phục của đoàn người này kiêu sa nhất, quần áo của họ đều là gấm lụa màu xanh lam, khoác bên ngoài là một lớp áo mỏng tang phối cùng màu áo lam đậm, làm y phục trên người họ lấp lánh như ánh sao trên trời. Dẫn đầu đoàn người là một cặp nam kiều nữ tiếu(1). Thuý Như và Thuỵ Miên cùng nhau xuýt xoa không ngớt vẻ ngoài cuốn hút của hai nhân vật này.
BẠN ĐANG ĐỌC
THỤY DU THIÊN MIÊN
Lãng mạnThụy Du Thiên Miên là câu truyện kể về Thụy Miên, một cô gái có số phận kỳ lạ. Quyết định lên đường tìm kiếm bảo vật để hoàn thành thiên mệnh, Thuỵ Miên và sáu người trong Hội Tam Bảo với số mệnh khác nhau hợp làm một. Họ cùng trải qua sóng gió, gặp...