Dãy Mộc Lương trải dài quanh sườn bắc của Đông Ly quốc, được xem là một biên giới ảo khi chính thức bước vào khu vực thành thị. Rừng và đồi núi ở đây không thể so với Kính ải nhưng thắng ở những thế núi hiểm, các cánh cung xoắn lượn cùng lượng lớn độc vật, độc thảo.
Quân Bắc Chiến sau khi đến được dưới chân dãy Mộc Lương thì dừng lại hạ trại, ba đạo quân phân tán ở ba sườn núi khác nhau. Đạo quân của chủ soái đóng tại bình nguyên Lữ Dạ, một nơi dễ công khó thủ.
"Nguyên soái, ngài cho hạ trại ở đây là có ý gì?" Trác Nhậm Y cau mày chất vấn.
Nghe vậy, trên chủ vị, nữ nhân đang chống tay ngồi xem bản đồ mới hờ hững nâng mắt lên. Đôi mắt hằn sâu những tang thương, đen láy như không có tiêu cự làm Trác Nhậm Y hơi chút hốt hoảng mà thu lại biểu tình. Mọi người xung quanh cũng im lặng chờ đợi.
"Chúng ta tiến vào Đông Ly quá dễ dàng." Nữ nhân khàn giọng lên tiếng, âm run mang theo chút tiếng cười.
"Hừ, chỉ là một đứa nít ranh chưa trưởng thành." Một lão tướng đứng cạnh doanh trướng cất lời: "Chúng ta vào thì nàng ta cho mai phục tại Loan câu; chúng ta cho vây binh thì nàng ta lùi quân yểm về lập trận; cách dụng binh ấu trĩ như vậy cũng không biết nàng ta làm cách nào được người dân Đông Ly tin tưởng?"
Lời này vừa dứt, rất nhiều người đều bật cười.
Chủ soái quân Bắc Chiến cũng cười, nhưng là nụ cười mỉa mai đầy thất vọng: "Các ngươi già rồi, cũng quá kiêu ngạo, tới lúc đầu rơi thì đừng trách ai."
Nghe vậy, đám tướng lĩnh của quân Bắc Chiến nghi hoặc nhìn chủ soái của mình, vẻ mặt cau có suy nghĩ.
"Đều lui đi, Lý tướng ở lại."
"Vâng."
Mọi người lục tục ra ngoài, trước khi còn liếc xéo Lý Chiến Dã vài cái. Nữ nhân thấy cảnh này thì buồn cười lắc đầu.
Nhìn người thiếu niên lưng thẳng tắp cúi đầu trước mặt mình, nữ nhân ôn hòa mà nói: "Trận trước con làm rất tốt."
"Nguyên soái quá khen."
Thở dài, nữ nhân ngã người ra sau ghế rồi nói tiếp: "Ta đã nói khi chỉ có chúng ta, con hãy bỏ những lễ nghi xa cách đó đi."
Lý Chiến Dã trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới khẽ đáp: "Sư tôn."
"Ngồi đi." Chờ Lý Chiến Dã yên vị, nữ nhân lại cúi đầu nhìn bản đồ mà nói: "Phụ thân con năm xưa là một kỳ tài, ta thật may mắn khi thu hắn làm đồ đệ. Thậm chí so với Vũ Đình Thiên Thanh, phụ thân con có ngộ tính về binh pháp tốt hơn nhiều, mấy lần ta còn đem việc này đi khoe khoang trước mặt Dung Diệp Họa. Ha ha ha..." Nhớ đến chuyện năm xưa, nữ nhân cười càng thêm hòa ái. "Đáng tiếc, đáng tiếc..."
Lý Chiến Dã lẳng lặng nghe sư tôn cảm khái chuyện quá khứ. Phụ thân đối với hắn đã là hồi ức rất xa rồi, điều mà hắn còn nhớ được cũng chỉ là những lời nói nhỏ nhẹ cùng những câu hát êm dịu mà thôi. Hình dáng của người, dung mạo của người giờ chỉ còn là những vết mờ trong tâm trí.
"Nói thật đi A Dã, con yêu Diệu vương sao?"
"Không."
Nữ nhân chỉ cười tủm tỉm rồi chỉ tay lên bản đồ, "Lại đây. Dãy Mộc Lương này trải dài hết sườn bắc, địa điểm mai phục vô cùng nhiều chưa kể đến lượng độc tố có ở khắp nơi. Theo phía bắc tiến thẳng sẽ đánh trực diện với quân Đông Ly, vòng qua sườn đông ở Mậu sơn đi thêm trăm dặm sẽ gặp Kim Ô và Giả Thước, nơi đây chắc chắn có mai phục. Nếu đi theo hướng tây lùi về cánh núi phía nam để qua Hoành châu, nơi này thành cao hào sâu, phòng thủ kiên cố, danh luyện đạo trấn giữ rất nhiều cũng không phải là ý hay."
BẠN ĐANG ĐỌC
[XK, NP] Trói buộc linh hồn
RomanceTác phẩm: Trói buộc linh hồn Tác giả: Nhạc Tuyết Thể loại: xuyên không, dị giới huyền huyễn, np, tình cảm lãng mạn, nữ tôn. Độ dài: 136 chương + vĩ thanh + 7 phiên ngoại -o0o- Vì đã có nhiều bạn lọt nhầm hố nên mình ra đây viết thêm mấy lời: Truyện...