Tình hình hiện tại chính là một người gần ba mươi tuổi đang tranh một con nhóc mười mười một tuổi với hai thằng nhóc mười một mười hai tuổi.
Haha, nghe qua có thấy chán đời không cơ chứ?
Quá là chán đời luôn, còn có thể nói gì nữa hả?
Giữa lúc không khí đang căng thẳng như bom chạm vào cái là nổ tung, Chiaki hơi động động mũi một chút.
Cái mùi hương đang quanh quẩn này là...
Cô nhóc nhỏ giật mình, vội vã chuồi khỏi vòng tay của người sau lưng mà chạy vụt đi.
Chạy đến đống lửa cạnh bờ sông, Chiaki cẩn thận kiểm tra.
- Cơm cháy rồi đó. Mấy người muốn oánh nhau muội không có cản, nhưng cơm cháy mất rồi. Trưa nay khỏi phải ăn nữa, giải tán hết đi. Ca ca, Hashirama, muội gói đồ ăn cho hai người, về ngay đi._ Cơm cháy khét bốc khói nghi ngút, khiến cho Chiaki rốt cuộc bùng nổ.
Cô mắng xa xả với hai thiếu niên hơn mười tuổi kia suốt nửa tiếng có lẻ.
Mắng mắng một hồi, cuối cùng cô nhóc nhỏ bật khóc luôn. Biết làm sao được, Chiaki đau lòng mà. Gạo cô tỉ mỉ chọn trắng trắng tròn tròn, vậy mà bị cháy đen thui.
Chẳng biết tại sao mà cô cực kỳ chấp nhất với lương thực, nó thế này, buồn!
Trong khi đó, ba cái người kia nhìn thấy cô nhóc nhỏ khóc đã giật thót!
- Chiaki, đừng khóc, đừng khóc! Xin lỗi mà! Madara, ngươi còn không mau xin lỗi muội ấy đi._ Khó có khi nào tên Senju kia lại nhanh chóng dỗ dành như thế.
- Huynh cút! Cả hai người đều cút đi cho khuất mắt muội. Cơm tối muội cũng không làm. Cút ngay!_ Chiaki cứ nhìn cái mặt cười ngốc hề hề kia là lại muốn nổi sùng, cô hét tướng lên.
- Được được được, ta cút ta cút! Muội đừng khóc nữa! Madara, đi thôi. Ái ui, người đừng có đánh, không thấy Chiaki còn đang khóc đó à? Đi thôi nào._ Vừa nói, tên da ngăm lập tức kéo cái người tóc xù đi.
- Khoan đã Chiaki, muội không thể ở lại một mình với cái tên tóc xanh chết tiệt kia. Chúng ta đi cũng được, nhưng kẻ đó cũng phải đi._ Madara làm sao có thể đi dễ thế, vội nói.
- Biến, không cần hai người lo. Đi đi cho muội!_ Không nhắc đến thì thôi, nhắc đến Chiaki lại phát hỏa thêm một lần nữa.
- Làm sao mà được. Tên khốn Senju chết tiệt, buông ta ra._ Madara vốn còn muốn nói gì đó nữa, nhưng bị Hashirama da dày thịt béo đánh mãi không chết lôi đi xềnh xệch rồi.
Cuối cùng hai cái bóng người kia cuối cùng cũng biến mất, Chiaki lung tung lau đi nước mắt trên mặt. Kỳ thật cô cũng không muốn như thế, chẳng hiểu vì cái gì mà hôm nay dường như lại mau nước mắt hơn hẳn.
Đúng rồi, chính là vì cái người mặc đồ xanh này này. Từ lúc gặp người ấy, không hiểu sao mà cô rất muốn khóc nhé!
Lắc lắc đầu cố dừng lại, thiếu nữ bắt đầu kiểm tra nồi đất. Có nên cảm thấy may mắn vì chỉ có cơm cháy, còn đồ ăn thì chưa không?
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ phụ văn của anime
RomanceĐọc truyện xuyên nhanh, nổi hứng thôi Nhưng chắc chắn sẽ khác hẳn đấy! Cô gái nhỏ bé vì bảo vệ mục tiêu nhiệm vụ mà cả người nhiễu máu. Đi qua các thế giới, trêu chọc bảy bảy bốn chín đóa hoa đào. Tam thập lục kế, am hiểu nhất chính là khổ nhục cùng...