Chiaki nhìn người trước mặt cúi đầu, trong lòng cũng nóng nảy. Người này dường như đang rất buồn, là vì cô không nhớ ra sao?
- Huynh... đừng buồn! Ta xin lỗi, đừng khóc!_ Nhìn thấy cái đầu cứ gục như thế, đuôi tóc xanh cũng nằm trên đất, cô nhóc nhỏ hơi lo lắng.
Đồ ăn cũng cảm thấy chướng bụng, Chiaki cẩn thận len đến bên cạnh người đang ngồi đối diện mình, bàn tay nhẹ nhàng chạm chạm...
Soạt...
Có điều, còn chưa kịp làm gì, cả người đã bị ôm chặt lấy. Cái cảm giác này thực sự rất quen thuộc. Chiaki nhấp nhấp môi, cô thậm chí vẫn chưa nói được câu nào đã cảm nhận được những giọt nước nóng bỏng rơi xuống vai mình.
Anh ta khóc sao? Vì cái gì chứ? Không lẽ người này thật sự đã quen với cô đến vậy à?
- Đừng khóc! Đừng buồn, tôi xin lỗi! Tôi... tôi sẽ cố nhớ lại mà! Nên làm ơn... đừng buồn như vậy!_ Tôi sẽ... không biết phải làm thế nào...
- Không sao hết! Nếu như muội đã mất ký ức, vậy thì tốt nhất không nên nhớ lại._ Đúng thế, đừng nhớ lại!
Đừng nhớ lại những điều tồi tệ anh đã làm cho muội ấy! Đừng nhớ lại những tổn thương muội ấy phải chịu khi đi cùng nhóm của anh.
Có lẽ ở đây, Chiaki đang được đối xử rất tốt! Hai kẻ kia dường như rất để tâm đến muội ấy. Nếu như thế, muội ấy mất đi ký ức cũng là hạnh phúc!
Nhưng mà, tại sao trong người lại lạnh đến vậy? Giống như trái tim vừa mới nhảy nhót vì sự xuất hiện của người quan trọng này, và rồi lại bị hung hăng xẻo mất một miếng.
Rõ ràng là kỷ niệm của hai người, cuối cùng lại chỉ còn một mình anh nhớ. Muội ấy đã hoàn toàn quên sạch...
Jae-ha mím mím môi, hoàn toàn không hề nghĩ đến việc cuộc sống của cô nhóc trong lòng mình còn thảm hơn nhiều.
Bởi vì, Chiaki đang bị lợi dụng làm một món vũ khí sống mà không biết, còn giúp kẻ địch của mình đếm tiền.
Nhưng mà chuyện này... nói sau đi.
Jae-ha còn đang luyến tiếc không muốn buông thân ảnh nhỏ bé trong lòng ra. Mùi cỏ non thang thoảng từ cô nhóc ấy khiến người khác thực sự rất thư giãn.
Còn Chiaki thì cũng xuất thần trong vòng ôm của người anh niên màu xanh. Bởi vì tầm mắt của cô nhóc đang bị mặt dây chuyền lấp lánh ánh xanh kia thu hút. Đó là mặt dây chuyền hình cỏ bốn lá, bốn lá trái tim và cuống đều là những mảnh ngọc xanh đến trong suốt.
Nó rất đẹp! Và hơn thế, cái cảm giác quen thuộc đến kỳ quặc này...
Chiaki cả người đều bị giam cầm, tay không cử động được. Cô nhẹ nhàng cựa cựa đầu, vươn mình đến chỗ mặt dây chuyền kia.
Ngay khi môi cô nhóc nhỏ tiếp xúc với mặt ngọc lấp lánh, cả người lập tức sụp xuống.
Như thể vô số dữ liệu ồ ạt xông vào ổ chứa, đem nó phá bung. Đầu Chiaki đột xuất hiện hằng hà sa số hình ảnh liều mạng muốn tràn ra, nhưng đều bị cường thế nhét vào một cái hộp khóa chặt lại.
BẠN ĐANG ĐỌC
Nữ phụ văn của anime
RomanceĐọc truyện xuyên nhanh, nổi hứng thôi Nhưng chắc chắn sẽ khác hẳn đấy! Cô gái nhỏ bé vì bảo vệ mục tiêu nhiệm vụ mà cả người nhiễu máu. Đi qua các thế giới, trêu chọc bảy bảy bốn chín đóa hoa đào. Tam thập lục kế, am hiểu nhất chính là khổ nhục cùng...