Chương 160: Thanh Long Shin-ah(20)

548 70 42
                                    

   Đến Thủy tộc, trời mưa tầm tã và Yuki ướt đẫm nước mưa. Cái lạnh thấm vào tận xương tủy và xoắn vào ổ bụng, đau!

   Mẹ kiếp, cũng chỉ tại cô quên mất ngày của mình. Mà sao cứ đến tháng là bụng lại đau đến thế chứ? Đau muốn chết luôn rồi. Đau quá đi mất!

   Jae-ha rời khỏi mọi người đi đến quận đèn đỏ, ờ, nói là phố thanh lâu cho dễ hiểu. Không sao, dù sao huynh ấy cũng 25 rồi, hiểu mà.

   Yuki cũng kiếm cớ chuồn ra ngoài, cô cần chút mát mẻ để làm dịu đi cái cơ thể và tâm trí đang nóng đến hừng hực này! Đành chịu thôi, cứ đến lúc "rớt dâu" là tâm tình Chiaki cực kỳ khó chịu! Chính là kiểu nhìn cái gì cũng thấy không thuận mắt, muốn gào thét ấy!

   "Akira, chỉ hướng cho tôi đến chỗ Jae-ha đi." Dầm mình trong mưa, cả người ướt đẫm. Nước mưa chậm rãi làm nguội đi cái đầu đang bực bội vì những lý do chẳng ra gì.

   "Đây, ký chủ định làm gì vậy? Mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta không phải Lục Long mà là Thanh Long đó có biết không vậy?" Akira miệng cằn nhằn nhưng vẫn cung cấp tọa độ cho ký chủ nhà mình.

   "Ta muốn đi chơi gái." Chàng trai nào đó thản nhiên đáp lại.

   Hệ thống tung ra một cái icon ngã ngửa.

   Ký chủ nói gì cơ? Cậu không có nghe thấy, nói lại đi mà!

   "Đùa thôi, ta muốn ngăn cản Jae-ha thích Yona!" Bởi vì như thế sẽ không công bằng với huynh ấy chút nào.

   Cho dù là vì dòng máu rồng hay là vì ý niệm của huynh ấy, tình cảm không được đáp lại, sẽ rất buồn!

..............................

   Jae-ha nằm trong cơn mưa, cả người ướt đẫm...

   Lạnh quá...

   Thật lạnh...

   Chết vì cái việc tự uống ma túy rồi không nhảy được nên ngã xuống đất là một cái chết lãng nhách và ngu ngốc nhất...

   Phải nhanh lên... và trở về...

   Nhà?


      - Muội thực sự không thể hiểu được vì cái gì huynh lại tự tổn thương mình như thế đấy? Uổng công lo lắng cho huynh!

   Âm thanh vang lên, trong veo như tiếng nước nhưng lại không lẫn vào tiếng mưa rơi rào rạt...

   Jae-ha cố mở mắt, nhìn thấy một mảng vàng rực như nắng đang đung đưa trước mặt.

   Đôi mắt xanh biếc, xanh như bầu trời sau cơn mưa và long lanh như mặt nước hồ, đôi mắt ấy khiến anh đắm mình vào đó...

      - Là... muội...

   Là cô nhóc ngày ấy...

   Ah, chết tiệt...

   Anh vẫn... chưa biết tên muội ấy...

   Lại quên hỏi tên rồi...

     - Nghỉ ngơi đi, cứ thả lỏng, muội sẽ đưa huynh về nhóm Tứ long. Thật là, sao lúc nào huynh cũng khiến muội lo lắng vậy hả?_ Nữ nhân nhỏ bé khom lưng, nhẹ nhàng vòng tay Jae-ha lên vai cô ấy, bắt đầu dìu anh đứng dậy.

Nữ phụ văn của animeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ