Thiệu Kỳ Dương ở bên cạnh trợn mắt há mồm nhìn Quý Bất Vọng, trong mắt hiện lên một tia ngưỡng mộ mà chính mình không phát hiện ra, thì ra có thể như vậy sao?
Nghe bọn họ tranh cãi về chuyện vợ chồng, còn nói dựa vào bản lĩnh của chính mình, anhThiệu Kỳ Dương thực sự muốn giơ tay nhập cuộc, không cần là chính thất, thê thiếp cũng được... Không không, anh ta không phải thê thiếp gì cả, anh ta cũng cần phải được chịu trách nhiệm .
Thiệu Kỳ Dương chuẩn bị động thủ, lập tức nhớ lại quá khứ nửa đêm Mục Kinh Trập gõ cửa phòng mình, đúng vậy, cái này cũng có khả năng, hơn nữa thời gian còn sớm hơn Quý Bất Vọng, anh ta nhất định có thể tham gia.
Ngay khi Thiệu Kỳ Dương định giơ tay, Mục Kinh Trập đã nói: "Hai người đừng ầm ĩ nữa."
Cô quay đầu lại, nhìn Quý Bất Vọng: "Anh biết rõ đó không phải là ..."
Quý Bất Vọng không để cho Mục Kinh Trập nói tiếp, kéo cô sang một bên thì thầm: "Tôi biết, nhưng cô cũng không muốn tiếp tục làm vợ chồng với anh ta đúng không? Tôi thấy cô không muốn nữa, cho nên hãy cho tôi một cơ hội đi, làm náo loạn chuyện này lên."
Mục Kinh Trập giật mình, cô hôm nay chỉ mới nhìn thấy Quý Bất Vọng, thậm chí chưa kịp nói mấy lời, làm sao anh ấy biết?
Một nụ cười thoáng qua đôi mắt của Quý Bất Vọng, anh có thể nhìn ra được.
Trước khi Thiệu Kỳ Hải không ở đó, Mục Kinh Trập chưa bao giờ nhắc đến Thiệu Kỳ Hải trước mặt anh, cũng không cảm thấy buồn hay bất cứ điều gì tương tự, giống như không hề có chút tình cảm gì.
Thiệu Kỳ Hải trở về, nhưng anh vẫn nhìn thấy Mục Kinh Trập không kinh ngạc, chỉ là giữa hai lông mày có chút phiền muộn, sau đó nói đến Mục Tuyết, biểu cảm lại thêm kỳ lạ, nhìn thế nào cũng không giống trong tim cô có Thiệu Kỳ Hải.
Nhìn thấy Thiệu Kỳ Hải, trên mặt tràn cô đầy kỳ quái, cộng thêm sự lúng túng không nói nên lời, anh cũng theo đó mà xác nhận tâm tình của Mục Kinh Trập, mới có chuyện ồn ào ngày hôm nay.
Mục Kinh Trập nhìn vào mắt Quý Bất Vọng, dừng lại một lúc, Quý Bất Vọng đã buông cô ra.
Thiệu Kỳ Hải nhìn Mục Kinh Trập và Quý Bất Vọng thân mật, mím môi muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn thấy thái độ của Mục Kinh Trập, hắn không cam lòng im lặng.
Mặc dù những gì anh nói với Thiệu Kỳ Hải rất quá đáng, nhưng Quý Bất Vọng rất biết ý, không để cho người trong thôn xem trò cười, lúc những người trong thôn Đại Đông tò mò tìm đến xem, anh đã rời đi trước.
Bởi vì anh không lái xe tới, sau cùng phải mượn xe đạp của Mục Kinh Trập.
Mục Kinh Trập tiễn anh ra ngoài, Quý Bất Vọng nói: "Một nửa những gì tôi nói với Thiệu Kỳ Hải vừa rồi là để chọc giận anh ấy, nhưng ý định là thật, Kinh Trập, tôi sẽ không từ bỏ chỉ vì điều này, cô cũng không cần suy nghĩ nhiều về mối quan hệ với anh ta, chỉ cần xác nhận một chút, cuộc hôn nhân của cô có thể trực tiếp trở nên vô hiệu, cô sẽ không bị ràng buộc vào cuộc hôn nhân đó nữa. "
"Mặc kệ cuối cùng là tôi hay là Thiệu Kỳ Hải ở bên cô, hoặc cô không muốn ai cả mà chọn gả cho một người xa lạ, tất cả đều là quyết định của cô."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 2) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
Ficción GeneralTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...