Chap 285: Hẹn ăn cơm

210 15 0
                                    

Dưới sự chăm sóc chu đáo của Mục Kinh Trập hàng ngày, Thiệu Bắc không bị say nắng, nhưng đôi khi vẫn bị choáng nhẹ.

Không ai có thể nói được khi quay cảnh mùa hè và khi quay cảnh mùa đông, cái nào muốn khóc hơn.

Nếu là người lớn, Mục Kinh Trập sẽ cảm thấy đây là điều mà ngành nghề của cô phải gánh chịu, nhưng Thiệu Bắc vẫn còn nhỏ, mặc dù biết đây là điều cô bé phải chịu với tư cách là một diễn viên, nhưng cô vẫn rất đau lòng.

Suốt chặng đường về cô vẫn quạt cho Thiệu Bắc, đến nỗi Thiệu Đông chỉ có thể tự mình quạt.

Về đến nhà, đầu tiên vớt bình nước ở dưới giếng lên, một mình uống hết bình tráng men mới có cảm giác như sống lại.

Nghỉ ngơi một lát, Mục Kinh Trập bắt đầu chuẩn bị bữa tối, thời tiết quá nóng, Thiệu Bắc và Thiệu Đông cũng không có cảm giác thèm ăn, nhưng Thiệu Bắc mỗi ngày đều bận rộn lịch trình, cho nên Mục Kinh Trập chỉ có thể tìm cách cho cô bé ăn, nấu vài món ăn yêu thích của cô bé để đảm bảo dinh dưỡng, nếu cô bé không ăn cơm của đoàn làm phim.

Mục Kinh Trập làm món mì lạnh có vị chua, cay, sảng khoái, còn xào thịt bò với ớt ngâm, thêm bánh hấp mua về và cải tiến bánh bao nhân thịt thành thịt nhân bánh bao.

Thịt bò ngâm chua rất hợp với mì lạnh, Thiệu Bắc và Thiệu Đông ăn đến không ngẩng nổi đầu: "Ngon lắm, mẹ làm rất ngon."

"Đúng vậy ạ." Thiệu Đông tiếp lời, mỗi lần nhìn thấy mẹ, cái bụng của cậu mới có thể ăn vào, đặc biệt là mùa hè này.

Ăn xong mì và bánh bao, Thiệu Đông tranh phần rửa bát, Mục Kinh Trập lấy nước quạt mát cho cậu.

Thiệu Đông bất đắc dĩ: "Mẹ, không cần quạt cho con, bây giờ con không nóng, mẹ quạt cho con thì có khác gì mẹ rửa đâu?"

Mục Kinh Trập cả ngày không phải quạt cho cậu thì cũng là quạt cho Thiệu Bắc, điều này khiến Thiệu Đông rất bất lực và đau lòng.

Nhưng Mục Kinh Trập cũng cảm thấy đau lòng cho Thiệu Đông và Thiệu Bắc, Thiệu Đông mỗi ngày cũng đều bận rộn.

"Con còn chưa nóng sao, nhìn xem chóp mũi đã đầy mồ hôi rồi." Năm đứa trẻ Thiệu Đông đều có đặc tính đổ mồ hôi, đặc biệt là trên chóp mũi, vào mùa hè chóp mũi luôn xuất hiện mồ hôi.

Mục Kinh Trập đưa tay lau mồ hôi trên chóp mũi cho Thiệu Đông.

"Thật sự không nóng lắm, mẹ nghỉ ngơi một lát, hoặc đi làm việc đi."

Mục Kinh Trập nhìn Thiệu Đông, sau đó đứng dậy: "Được rồi, mẹ bận một chút, con rửa xong thì cũng nghỉ ngơi đi."

Thiệu Đông rửa bát xong đi chơi với Thiệu Bắc, trong khi Mục Kinh Trập một mình bận rộn một lát.

Trời tối, Mục Kinh Trập từ trong giếng lấy quả dưa hấu vừa mua trên đường ra, vừa dùng dao bổ quả dưa ra, liền nghe thấy một tiếng tách lớn.

"Nghe qua âm thanh là có thể biết quả dưa này được chọn rất tốt."

Đúng như dự đoán, khi mở ra quả dưa hấu đã chín hẳn, bên trong có màu đỏ, vỏ mỏng, ở giữa cũng rất nhiều 'cát'.

(Phần 2) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đạiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ