Vợ chồng Lý Chiêu Đệ cũng đã chuẩn bị một món quà sinh nhật cho Mục Kinh Trập, ngay cả Mục Hàn cũng gửi quà về đây.
Bởi vì vẫn cùng trong một khuôn nhà, đám người Mục Kinh Trập ở bên kia cười đùa nói chuyện, bà Mục và anh cả Mục bên này vẫn có thể nghe thấy, Mục Tuyết cũng vậy, nghe được động tĩnh, cô ấy có chút sững sờ.
Ngày sinh nhật của cô ấy từng rất náo nhiệt, sáng sớm đã có mì và trứng, bà nội còn chuẩn bị quà cho cô ấy, thậm chí còn giết gà để chúc mừng. Mục Tuyết khi ấy là cô gái duy nhất có một ngày sinh nhật hạnh phúc nhất trong thôn, còn Mục Kinh Trập thì không ai thèm ngó ngàng đến.
Nhưng lần này thì ngược lại, sinh nhật của Mục Kinh Trập náo nhiệt đến mức cả thôn đều biết.
Bà Mục mắng chửi: "Không phải chỉ là một cái sinh nhật thôi sao? Có gì to tát đâu? Cũng không phải đại thọ..." Nhắc đến đại thọ, bà Mục không mấy vui vẻ, lẽ ra bà ta phải tổ chức đại thọ thật hoành tráng, nhưng Mục Tuyết không kết hôn, con trai cả và con trai thứ ba dường như đã quên mất chuyện đó, dù bà ta có ám chỉ thế nào cũng vô ích.
Mục Kinh Trập kéo Mục Đằng và Lý Chiêu Đệ ra ngoài, nhìn thấy khuôn mặt đang xị ra của bà Mục, cô càng cười vui vẻ hơn.
"Đi thôi cha mẹ, hôm nay nhất định phải ăn thật no, hưởng thụ thật tốt."
Gà nuôi trong nhà có thể giết được rồi, giết hai con gà, lại được thêm hai con cá, kết hợp với rau củ đã mua trước đó, đã taoh thành một bữa ăn phải nói là rất phong phú.
Mục Kinh Trập tính toán rất tốt, không ngờ đến khi về nhà, cô lại phát hiện ra một đống đồ nằm ở trước cửa, Quý Bất Vọng và Thiệu Kỳ Hải đang đứng đối mặt với nhau, dưới chân còn có hai con gà bị trói nằm xiêu vẹo.
Quý Bất Vọng nhìn thấy Mục Kinh Trập thì hai mắt sáng lên: "Kinh Trập, cô về rồi, tôi tới nhà mà Thiệu Kỳ Hải không cho vào."
"Đây là..." Mục Kinh Trập muốn đi tới, lại bị một con gà trên mặt đất chặn lại.
"Cái này là tôi chuẩn bị cho cô, hôm nay là sinh nhật cô nên nhất định phải ăn uống cho hoành tráng, nhưng tôi không thể ra tay, cho nên đã mua vài thứ đem tới làm tiệc sinh nhật cho cô, tất cả ở đây đều là nguyên liệu mà tôi mua được."
"Tay nghề nấu ăn của tôi không tốt lắm, ban đầu còn tính dẫn các đầu bếp tới đây, để bọn họ nấu cho cô một bữa tiệc sinh nhật, như vậy, cả thôn đều có thể tới chúc mừng sinh nhật, nhưng tôi sợ phát sinh mấy cái không hay, chỉ có thể tiếc nuối từ bỏ."
Sau khi anh nói xong câu cuối cùng, Quý Bất Vọng liếc nhìn Thiệu Kỳ Hải đang giận dữ, thì thầm với Mục Kinh Trập: "Nếu đôi mắt có thể giết người, tôi sẽ bị cắt thành từng mảnh."
Mục Kinh Trập rất bất lực, đổi thành người khác có lẽ cũng sẽ tức giận như vậy: "Tại sao anh lại nghĩ đến việc mua nhiều thứ như vậy?"
Thiệu Kỳ Hải nghe những lời của Mục Kinh Trập, hừ lạnh một tiếng: "Đúng thế, giống như cậu cho rằng chúng tôi không thể mua nổi vậy."
"Anh có thể mua được, nhưng anh sẽ mua chúng ở đâu? Nếu anh có thể lấy nó ra, tôi sẽ lập tức thu dọn những thứ này đi. "Quý Bất Vọng trả lời lại rất nhanh.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 2) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
General FictionTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...