Xem phim xong, Quý Bất Vọng thở phào nhẹ nhõm, mặc dù khá sợ hãi nhưng sau khi sợ hãi lại muốn xem lại.
Khi anh bước ra khỏi rạp chiếu phim, Quý Bất Vọng giơ ngón tay cái lên với Thiệu Trung: "Tiểu Trung quá xuất sắc."
Thiệu Trung có hơi xấu hổ: "Không tới mức đó."
Không ngờ rằng thứ âm nhạc cậu bé tạo ra trong khi trốn tránh vì sợ hãi lại được khen ngợi, đối với cậu bé mà nói, sử dụng được đã là rất tốt rồi.
Nhưng trên thực tế, Thiệu Trung đã đánh giá thấp chính mình, khi phim chiếu, người xem càng ngày càng nhiều, ngoại trừ thảo luận độ kinh dị của cốt truyện, người ta cũng nói nhiều nhất về nhạc phim.
"Ngay khi nhạc bắt đầu nổi lên, tôi đã nổi da gà, thật đáng sợ."
"Đúng vậy, ban đầu tôi nghĩ rằng một đứa trẻ như thằng bé sẽ không thể tạo ra thứ âm nhạc đáng sợ cho dù có tài năng đến đâu, bây giờ nhìn lại tôi đúng là ếch ngồi đáy giếng mà, đúng là quá kinh dị."
"Phim vốn đã hay rồi, phối với nhạc phim này, đúng là thêu hoa trên gấm."
Một bộ phim hay cần có rất nhiều phương diện bổ sung cho nhau về mọi mặt, âm nhạc của Thiệu Trung không hề kéo chân mà còn thêm rất nhiều màu sắc.
Nhiều người đã xem phim khen ngợi nó, và một số nhà phê bình phim cũng như các nhạc sĩ nghe thấy đã ca ngợi Thiệu Trung là "quỷ tài". Trong một cuộc phỏng vấn trên một chương trình, một nhạc sĩ đã thẳng thắn nói: "Ban đầu tôi nghĩ rằng cái danh ấy chỉ là khoác lác, nhưng bây giờ tôi mới thấy cậu bé thật sự là một thiên tài nhỏ, đúng là nằm ngoài dự đoán của bao người."
Sự thành công của "Tiếng kêu ma quái lúc nửa đêm" đã giúp Thiệu Trung được công nhận và nhắc đến một lần nữa, rất nhiều chương trình và phim điện ảnh tìm đến cậu bé, muốn hợp tác với Thiệu Trung, hoặc để cậu bé xuất hiện trên TV.
Nhưng Thiệu Trung không muốn lên TV, niềm vui của cậu bé không phải ở trên TV mà là có những bộ phim phù hợp để hợp tác.
Phía bên thôn Đại Đông chỉ có Thiệu Nam, mặc dù được đám người Lý Chiêu đệ chăm sóc, nhưng vẫn phải quay về, lúc Thiệu Kỳ Hải chuẩn bị đưa Thiệu Trung và Thiệu Tây về, không biết có phải là vì danh tiếng của Thiệu Trung hay không, mà Thiệu Kỳ Vân sau một thời gian im hơi lặng tiếng đã xuất hiện trở lại, cứ tưởng rằng cô ta đã bỏ cuộc, không ngờ chỉ là đang chờ thời cơ đến.
Biết Quý lão gia và Quý gia khó đối phó, lần này Thiệu Kỳ Vân không dám nhắm vào bọn họ mà chủ yếu nhắm vào Thiệu Trung.
Cô ta không trực tiếp tới cửa mà yêu cầu các phóng viên vạch trần sự thật Thiệu Trung là con ruột của cô ta, đồng thời tố cáo Thiệu Trung không chịu nhận và bỏ mặc cô ta.
"Đúng là tôi không có chăm sóc hay để ý đến nó, nhưng thằng bé là do tôi vượt cửa tử sinh ra, tôi khi đó còn suýt chết đi, bỏ hết học tập cũng vì thằng bé, số phận cũng theo đó mà đổi thay. Bây giờ nó có tiền đồ như vậy, trong mắt chỉ có hình dáng mẹ nuôi là Mục Kinh Trập, coi thường tôi không có tiền, một đời của tôi quá khổ rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 2) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
Ficțiune generalăTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...