Mục Kinh Trập không nhìn Quý Bất Vọng, bầu không khí trì trệ.
"Vậy khi nào bọn họ sẽ trở lại?" Quý Bất Vọng hạ giọng phá vỡ sự im lặng.
"Tôi không biết." Mục Kinh Trập nói xong liền nhìn thấy Thiệu Tây xuất hiện ở cửa: "Mẹ ơi, sao mẹ không đi quay phim với Tiểu Bắc?"
"Sao lại về rồi?"
Vẻ mặt của Thiệu Tây khó nói nên lời: "Có hai người cãi nhau dẫn đến ẩu đả cho nên phải kết thúc sớm."
Cái gọi là cuộc gặp gỡ giao lưu của các tác giả trẻ thế hệ mới thật sự là mới mẻ, nhiều tác giả còn rất nhỏ. Nhưng cuối cùng ngay cả một cuộc họp giao lưu tốt đẹp đã bắt đầu cũng vì tranh giành chỗ ngồi, lại kết thúc bằng một cuộc cãi vã, đánh nhau.
Thiệu Tây không nói nhiều về tình huống lúc đó, Thiệu Kỳ Hải cũng đi theo phía sau cậu, hắn tự nhiên nhìn thấy đám người trong sân, thấy Thiệu Kỳ Vân lông mà giật giật lông mày.
Chỉ cần Thiệu Kỳ Vân xuất hiện thì sẽ không có chuyện gì tốt xảy ra, đây đã trở thành phản xạ có điều kiện.
"Tại sao nó lại ở đây? Nó lại tới gây rối sao?"
"Không có." Mục Kinh Trập chỉ nói một câu, Thiệu Kỳ Vân đúng lúc tỉnh dậy, cô ta xoa phía sau gáy, liếc mắt đã nhìn thấy Quý Bất Vọng và Thiệu Kỳ Hải.
"Anh hai!" Hai mắt của Thiệu Kỳ Vân sáng lên khi nhìn thấy Thiệu Kỳ Hải, cô ta không quan tâm trước đó mình đã ngất xỉu hay tỉnh dậy trong xe hành lý, cô ta nhanh chóng đứng dậy chỉ vào Quý Bất Vọng rồi nói với Thiệu Kỳ Hải.
"Anh hai, anh ta chính là cha ruột của Thiệu Trung, chính hắn sáu năm trước ngủ một đêm và phủi mông bỏ trốn không chịu trách nhiệm!"
Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng Mục Kinh Trập vẫn không khỏi nhắm mắt khi nghe Thiệu Kỳ Vân nói.
Thiệu Kỳ Hải đang định tra hỏi Thiệu Kỳ Vân, nhưng sau khi nghe được lời của cô ta, hắn lại không quan tâm: "Cái gì?"
"Là anh ta, chính là người đã hãm hiếp em sáu năm trước. Chẳng phải anh và mẹ đều hỏi cha của đứa trẻ là ai sao? Là anh ta, trước đây em không thể tìm được vì anh ta đã bỏ trốn, anh hai, anh phải làm chủ cho em."
Thiệu Kỳ Hải nhìn sắc mặt khó coi của Quý Bất Vọng: "Không thể nào, sao có thể là Quý Bất Vọng..."
"Là anh ta, em nhớ rất rõ, có chết em cũng không quên được mặt của anh ta!" Thiệu Kỳ Vân kiên định nói.
"Làm sao có thể là cậu..." Thiệu Kỳ Hải nhìn Quý Bất Vọng với ánh mắt khó tin.
"Em đã nói chính là anh ta!" Thiệu Kỳ Vân nhìn Thiệu Kỳ Hải không ngừng lặp lại, có chút thiếu kiên nhẫn xác nhận, cô ta nhìn Mục Kinh Trập, sau đó nghĩ đến trước đó thôn Đại Đông có lời đồn đại, cái gì mà người đẹp trai lắm tiền, giàu có không xuể, cuối cùng lại để ý đến Mục Kinh Trập.
Lúc đầu cô ta cũng hận, hận tại sao đám nhà giàu lại mù quáng nhìn trúng góa phụ Mục Kinh Trập, nhưng bây giờ cô ta cũng hiểu ra.
"Thì ra anh cố ý nói thích Mục Kinh Trập là bởi vì biết Thiệu Trung là con ruột của anh, trước đây tôi không nghĩ ra, nhưng bây giờ cuối cùng tôi đã hiểu ra."
BẠN ĐANG ĐỌC
(Phần 2) Xuyên sách: Thập niên 80 trở thành mẹ kế của năm lão đại
Narrativa generaleTác giả: Hoa Nở Hoa Lạc Hằng Năm Thể loại: tiểu thuyết lãng mạn, xuyên nhanh, điền văn, ngôn tình Editor: Heo mê Truyện Văn án: Mục Kinh Trập xuyên qua một cuốn sách niên đại ngọt sủng , thành nữ phụ ngốc nghếch làm nền cho nữ chính , chồng lại vừ...