"Lisa à, cậu vốn không hề hiểu Chaeyoung ."Quý Phỉ Nhi nói xong thì rời khỏi lớp luôn.
Tuyên Hạ đi tới bên cạnh Lisa, vỗ bả vai cậu, muôn nghìn lời nói hóa thành một tiếng thở dài, cuối cùng cũng rời đi.
Trong lớp chỉ còn Lisa đứng tại chỗ.
Chàng trai cụp hàng mi dài, ngón tay nắm chiếc khăn quàng cổ màu nâu khẽ run rẩy. Cậu nhìn khăn quàng cổ, đáy mắt tối tăm cuồn cuộn, chỉ trong một thoáng, cảm xúc áy náy ùn ùn ập tới nhấn chìm cậu.
Cảnh Chaeyoung đưa chiếc khăn quàng cổ cho cậu, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ đáng yêu như hiện ra trước mắt.
Cậu ngước mắt lên, nhìn về phía chiếc bàn cuối cùng của tổ bốn, ánh nắng ở bên ngoài cửa sổ rọi vào, những hạt bụi chậm rãi lay động trong không khí.
Mặt bàn trống trơn.
"Lisa à, cậu nói chuyện thì chú ý chừng mực đi, chọc cho mình không vui thì học kỳ sau mình sẽ không ngồi cạnh cậu nữa đâu."
"Thế thì tốt quá."
"Lisa, cậu quá đáng thật đấy, mình không chơi với cậu nữa đâu đấy..."
Dường như cô gái vẫn còn nằm bò ra bàn nhìn cậu, hai má tì trên cánh tay trắng nõn mềm mại, đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết, mềm mại làm nũng với cậu.
Thì ra đúng là cô không còn ngồi cạnh cậu nữa.
Hàng mi của Lisa run lên, vào giây phút này, cảm giác đau đớn rách toạc nơi trái tim ập tới, hoàn toàn nhấn chìm cậu.
***
Lúc chạng vạng, ánh nắng chiều đổ xuống, thành phố Lâm chìm trong cảnh hoàng hôn hỗn loạn.
Sau khi tan học, tại sân bóng rổ của trường, có một bóng dáng đang không ngừng dẫn bóng úp rổ, tựa như không biết mệt mỏi là gì.
Mồ hôi chảy từ trên trán chảy xuống, từng giọt nhỏ xuống mặt đất.
Bầu trời dần trở tối, Tuyên Hạ đi vào sân bóng thì nhìn thấy Lisa đang chơi bóng rổ, đáy mắt tối tăm không chút ánh sáng, động tác vừa bạo lực vừa tàn nhẫn.
Cảm giác được sự đè nén khó chịu của cậu, Tuyên Hạ không nhịn được mà khuyên bảo: "Lisa à, cậu đừng chơi nữa, cậu mà còn chơi tiếp như vậy nữa thì đầu gối của cậu sẽ không chịu nổi đâu."
Lisa thoáng dừng lại, cậu cúi mặt xuống, không nhìn cậu ta, khàn giọng mở miệng: "Cậu đi trước đi, mình muốn ở một mình."
Tuyên Hạ bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải rời đi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Màn đêm hoàn toàn buông xuống.
Cuối cùng Lisa bước nhanh lên rổ, nhảy lên cao, giơ tay mạnh mẽ đập bóng vào rổ.
Cậu dừng lại, đi tới cạnh sân rồi ngồi xuống, đầu gối gập lên, cảm nhận được từng cơn đau đang lan ra ở nơi đầu gối.
Xung quanh im ắng đến lạ.
Cậu khẽ thở hổn hển, trước mắt là một vùng mơ hồ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[LICHAENG] DỤ DỖ
RomanceTác giả: Mộ Nghĩa Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng Nguồn: selbyulyang.wordpress.com Lisa có tiếng là tính tình lạnh nhạt. Sau khi Chaeyoung và anh ở bên nhau, cô bạn thân cảm thấy lo lắng dùm cô, "Cậu nói xem, với một con mọt sách như cậu ấy, hai n...