Về cơ bản thì Chaeyoung luôn ở trong khu trại suốt một buổi chiều.
Cùng với việc cuộc thi chạy tiếp sức của nhóm giáo viên kết thúc thì thi đấu đã hoàn toàn chấm dứt.
Lúc chạng vạng, sắc vàng của ánh chiều tà phủ xuống sân thể dục.
Học sinh cả trường tập trung ở sân thể dục, tham gia lễ bế mạc của đại hội thể thao. Giáo viên công bố các lớp có tổng điểm thi đấu theo nhóm nằm trong top 5 của khối cùng với danh sách các vận động viên xuất sắc vân vân, cũng phát giấy khen cho họ.
Lớp chín giành được hạng hai mục thi đấu theo nhóm, tuy không phải hạng nhất nhưng mọi người vẫn rất vui vẻ.
Lễ bế mạc kết thúc, mọi người có thể tan học về nhà. Cần có một nhóm người trong lớp ở lại hỗ trợ dọn dẹp khu trại, Chaeyoung và Quý Phỉ Nhi không mắc việc gì nên cũng tham gia hỗ trợ.
Chaeyoung đang dọn dẹp, nháy mắt cái đã thấy Lisa bận tới bận lui. Hôm nay coi như là cô đã biết được, là một lớp trưởng cậu có bao nhiêu việc cần phải làm.
Cô cũng không biết làm thế nào mà cậu có thể dành ra thời gian viết bản thảo giúp cô trong tình huống bận rộn như này.
Giữa chừng thì Quý Phỉ Nhi nhận một cuộc gọi, bố mẹ tới đón cô ấy, cô ấy có việc đột xuất nên đi trước. Các bạn học sinh khác hỗ trợ xong thì cũng đã lần lượt đi rồi, chỉ còn lại vài người đang làm nốt cho xong.
Chaeyoung hỗ trợ cất biển lớp vào phòng thiết bị, chờ tới khi cô về thì phát hiện ở khu trại chỉ còn lại hai ba người Lisa, Tuyên Hạ và cả Tri Miên.
Cô hỏi: "Còn có gì cần giúp nữa không?"
Lisa nhìn về phía cô, rồi thấp giọng nói: "Xong cả rồi."
Tri Miên đi tới bên cạnh Chaeyoung , đôi mắt cong thành vầng trăng khuyết: "Chaeyoung à, bọn mình đi thôi."
Cô gái thoáng mỉm cười rồi đồng ý, khi quay đầu nhìn Lisa thì thấy cậu cũng đang nhìn cô, đáy lòng cô có chút là lạ. Lúc này Tuyên Hạ ôm lấy bả vai Lisa, cười hét to:
"Đi nào đi nào đi nào, tụi mình đi chung."
Vì thế đám học sinh đi ra bên ngoài trường, hôm nay Lisa không đạp xe đạp tới nên đi với bọn họ.
Tuyên Hạ là ồn ào nhất, khi thì nói chuyện với các cô gái, khi thì đùa giỡn với đám con trai, nhưng rồi lại trộn lẫn đề tài mà mọi người đang nói vào với nhau.
Đám người vừa nói vừa cười đi tới cổng trường, mấy bạn học sinh tự về nhà hết, Tri Miên có xe đón nên cũng rời đi trước, cuối cùng chỉ còn lại Chaeyoung , Lisa và Tuyên Hạ.
Tuyên Hạ nhìn hai người họ, rồi cười hì hì vỗ vai Lisa: "Mình đi trước nhé, mình với các cậu không tiện đường! Hai người đi thong thả! Không vội! Chắc chắn có thể về tới nhà trước khi trời tối!"
Hai người: "..."
Loáng cái Tuyên Hạ đã biến mất tăm, cuối cùng chỉ còn lại hai người.
Hai người đứng trước cửa quầy quà vặt ở cổng trường, trong một chốc bầu khốc khí vi diệu lạ thường.
Một tay Lisa nắm cặp, mắt cụp xuống nhìn chằm chằm cô gái tóc đen môi đỏ trước mắt, yết hầu di chuyển, một hồi lâu sau thì hỏi:
BẠN ĐANG ĐỌC
[LICHAENG] DỤ DỖ
RomansaTác giả: Mộ Nghĩa Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Sủng Nguồn: selbyulyang.wordpress.com Lisa có tiếng là tính tình lạnh nhạt. Sau khi Chaeyoung và anh ở bên nhau, cô bạn thân cảm thấy lo lắng dùm cô, "Cậu nói xem, với một con mọt sách như cậu ấy, hai n...