1.
Tôi và Mộ Xuyên đến với nhau là do một hợp đồng hôn nhân.
Anh ấy là diễn viên có tiếng trong giới giải trí, còn tôi chỉ là một bình hoa di động, ngoại hình thì ưa nhìn, nhưng không có kỹ năng diễn xuất.
Bởi vì anh ấy đẹp trai, nhiều nữ diễn viên trong giới tỏ ra c h á n g h é t tôi, và họ cùng nhau tẩy chay tôi.
Kết quả là danh tiếng của tôi trong giới không được tốt lắm.
Mộ Xuyên và tôi kết hôn trong bí mật, sau khi kết hôn chúng tôi vẫn tôn trọng nhau, nhưng một sự cố ngoài ý muốn đã khiến tôi và anh ấy n g ủ với nhau.
Cũng chính vì điều đó mà tôi đã mang thai.
Nhìn tờ giấy xét nghiệm trên tay, tôi dụi mắt không tin nổi.
Có cần phải chính xác như vậy không? !
Tôi đưa tay sờ bụng, dù mới được một tháng nhưng khi biết có em bé trong bụng, tâm trạng tôi đã thay đổi lạ lùng.
Khi tôi lấy điện thoại di động ra và định báo tin tức cho Mộ Xuyên, tôi đã thấy những tin tức giải trí tràn ngập.
# Nữ diễn viên Vân Như Nguyệt trở về nước, Hoàng đế điện ảnh Mộ Xuyên đích thân ra sân bay đón #
# Thật là một cặp trai tài gái sắc! Nam diễn viên Mộ Xuyên và nữ diễn viên Như Nguyệt rất xứng đôi! #
Tôi nhấp vào và thấy một bức ảnh, trong bức ảnh, chồng của tôi Mộ Xuyên đang sánh bước bên một người phụ nữ trẻ.
Người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc xõa dài sau lưng, nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt trắng trẻo càng làm cô ta thêm thanh tú.
Vô số cư dân mạng nhận xét rằng họ rất xứng đôi! Yêu cầu hai người ở bên nhau!
Tôi biết Vân Như Nguyệt này, cô ấy và Mộ Xuyên học cùng trường, nhiều cư dân mạng cho rằng họ là một cặp.
Bức ảnh và những bình luận này khiến tôi rất khó chịu, và tôi nhớ lại hành trình mà Mộ Xuyên đã nói với tôi mấy hôm trước.
Đi công tác?
Cái gọi là đi công tác trong miệng anh ta là để đưa đón người phụ nữ khác?
Mặc dù tôi tôn trọng anh ấy, nhưng điều đó không có nghĩa là anh ấy có thể p h ả n b ộ i tôi.
Cơn giận bùng lên, chuông điện thoại bất ngờ reo kéo tôi ra khỏi suy nghĩ.
"Xin chào? Tiêu Tiêu, có một chương trình tạp kỹ về tình yêu, bạn có muốn tham gia không? Tuy rằng nó là một chương trình nhỏ, nhưng với tình hình hiện tại của chúng ta, không thể có được chương trình nào tốt hơn cái này..."
Người quản lý của tôi - Chị Vưu, hình như sợ tôi không đồng ý, định tha thiết thuyết phục tôi, nhưng tôi nói thẳng rằng: "Tôi sẽ tham gia"
"À?" Chị Vưu không phản ứng trong giây lát.
Tôi lặp lại: "Em nhận lời, Liên Tôn là một chương trình hay như vậy, tại sao em từ chối được chứ?"
Có một nụ cười hiện lên trên khuôn mặt của tôi.
Tôi tắt tin đồn về Mộ Xuyên trên điện thoại, nhét tờ giấy khám thai vào túi xách.
2.
Chị Vưu nói rằng chương tình này kéo dài được nửa tháng.
Tôi chỉ đơn giản thu dọn một số thứ và bay đến địa điểm quay hình của nhóm chương trình cùng với chị Vưu.
Tôi nghe nói rằng có sáu khách mời trong chương trình này, ba nam và ba nữ, toàn bộ quá trình sẽ được truyền hình trực tiếp.
Để tạo chút nhiệt độ quảng cáo, tổ chương trình không tiết lộ danh sách khách mời cụ thể, nghĩa là chỉ có tại hiện trường mới biết được khách mời là ai.
Để có thể để lại ấn tượng tốt với mọi người, tôi đã đến đó sớm, tôi nghĩ rằng mình là người đầu tiên đến.
Tôi vừa xuất hiện thì một chiếc máy quay đã chĩa về phía tôi, sau đó là giọng nói của đạo diễn vang lên: "Xin chào đón vị khách cuối cùng, Tiêu Tiêu!"
Tôi: " . .."
Tôi không khỏi đỏ mặt trong lòng, nhưng ngoài mặt thì tôi giơ tay chào mọi người một cách gượng gạo.
"Tôi yêu khuôn mặt của Nữ thần Tiêu Tiêu rất nhiều!"
"Nhìn thật c h á n ghét, một cái bình hoa di động, ngoại trừ khuôn mặt còn có cái gì? Tổ tiết mục sao lại mời người như vậy!"
Tôi có thị lực tốt, và tôi có thể nghe được những lời nói ác ý này trong nháy mắt.
Nhưng biểu cảm trên khuôn mặt tôi vẫn không thay đổi.
Tôi đến với làng giải trí để rèn giũa bản thân mình.
Tôi bước vào căn nhà nhỏ do nhóm chương trình chuẩn bị, trong nhà có sáu chiếc ghế, năm người đã ngồi sẵn.
Phương Thiên Vũ, tôi biết anh ta. Chúng tôi đã từng đóng một bộ phim truyền hình thanh xuân vườn trường, nói sao nhỉ, anh ta trong như một chú cún con, khi cười có hai chiếc răng nanh.
Cô bé ngọt ngào Trì Nhiên được ra mắt trong một cuộc thi tài năng, cô ấy mặc một chiếc váy màu hồng và thắt một cái nơ bướm trên tóc, trông thật ngọt ngào và phóng khoáng.
Khi tôi nhìn thấy hai người này, vẻ mặt của tôi không thay đổi nhiều.
Nhưng khi tôi nhìn thấy ba người phía sau, tôi không thể không mở to mắt.
Thần tượng nổi tiếng Tô Dịch đang chớp mắt với tôi.
Bên cạnh anh là nam diễn viên hàng đầu Mộ Xuyên và nữ diễn viên Vân Như Nguyệt.
Đây không phải là chương trình tạp kỹ tình yêu hạng hai và hạng ba sao? Tại sao ba người này lại ở đây? !
Khoảnh khắc tôi nhìn về phía Mộ Xuyên, tôi bắt gặp một đôi mắt đen sâu thẳm với những cảm xúc không rõ trong đó.
Trước khi tôi có thể nhìn kỹ hơn, một bóng người trắng như tuyết đã chắn tầm nhìn của tôi.
"Nếu mọi người đều ở đây, chúng ta bắt đầu đi."
Vân Như Nguyệt dường như vô tình đứng giữa tôi và Mộ Xuyên, khóe miệng nở một nụ cười, trông rất dịu dàng.
"Nguyệt Nguyệt thật đẹp! Nụ cười này thật ngọt ngào, tim tôi tan chảy mất!"
"Nếu bạn nói cô ấy đẹp, tôi nghĩ Tiêu Tiêu còn tuyệt hơn."
"Tiêu Tiêu chỉ là một bình hoa, làm ơn đừng so sánh cô ấy với nữ thần Nguyệt Nguyệt của tôi được không?!"
Tôi rời mắt khỏi Mộ Xuyên và kìm nén sự bàng hoàng trong lòng.
Mặc dù tôi không thể hiểu được, nhưng tại sao diễn viên hạng A lại tham gia chương trình nhỏ này?
Nhưng tôi chợt nhận ra một vấn đề, Mộ Xuyên đã kết hôn, lại còn tham gia đóng phim tình cảm nữa! Với Vân Như Nguyệt!
Có thể nào hai người này muốn phát triển mối quan hệ như lời đồn sao? !
Mặt tôi tối sầm lại.
3.
Việc phân nhóm bắt đầu, sau khi mọi người rút thăm xong Tô Dịch đi đến bên cạnh tôi, tôi nghe thấy anh ấy hạ giọng hỏi tôi: "Tình hình gần đây thế nào?"
Mặc dù micrô không thu được giọng nói của anh ấy nhưng sự dịch chuyển của anh ấy đã được camera ghi lại.
"A a! Dịch ca ca làm cái gì a! Anh cùng Tiêu Tiêu nói chuyện gì thế!"
"Con nhỏ này! Tôi biết cô ta rất giỏi c â u d ẫ n đàn ông mà!"
"Dịch ca, anh tránh xa người phụ nữ đó raaaaaaaa!"
Là một thần tượng nổi tiếng trong nước, Tô Dịch có rất nhiều fans bạn gái, khi anh ấy chủ động tiếp cận tôi, phòng phát sóng trực tiếp chắc chắn đã bị nổ tung.
"Sao anh lại tham gia chương trình này?" Tôi hạ giọng hỏi ngược lại.
"Còn không phải vì em mà tới sao? Em và em rễ quan hệ đang rất tốt, có muốn công khai quan hệ không?"
Tô Dịch nháy mắt với tôi.
Quên nói, tên đầy đủ của tôi là Tô Tiêu, và Tiêu Tiêu là nghệ danh của tôi.
Tôi đảo mắt nhìn Tô Dịch.
Điều này rõ ràng là không thể.
Đúng là Mộ Xuyên đến vì tình yêu, nhưng người đó không phải tôi.
Khi cuộc phiếu thăm được mở ra, tôi đã cầu nguyện trong lòng đừng chung với Mộ Xuyên.
Nhưng có lẽ bạn càng không muốn điều gì đó, Chúa càng muốn ban cho bạn.
Phương Thiên Vũ ở cùng một nhóm với Trì Nhiên, Tô Dịch ở cùng một nhóm với Vân Như Nguyệt, Mộ Xuyên và tôi ở cùng một nhóm.
"Tôi không xem nữa! Ảnh đế làm sao có thể không cùng Nguyệt Nguyệt chung một nhóm! Tôi không tiếp nhận chuyện này!"
"Trời ơi, nam thần Mộ Xuyên lại được ghép đôi với bình hoa Tiêu Tiêu là sao? Điều này không phải khiến cô ta nhặt đươc vàng sao?"
Tôi ở gần màn hình nhất và tôi đã nhìn thấy nội dung đấy trong nháy mắt.
Lòng tôi như bị bóp nghẹt bởi một cơn tức giận không thể giải thích được, có lẽ là do tôi đang mang thai, tính tình có phần gáu gắt hơn thường ngày.
Tôi nhịn không được, tức giận nói: "Ý anh là tôi vui khi ở cùng một nhóm với Mộ Xuyên à? Tại sao không nói rằng anh ta ở cùng một nhóm với tôi, anh ta vui đến mức nào?"
Ngay khi tôi nói điều này, không chỉ hiện trường quay phim mà những bình luận trong phòng phát sóng nháy mắt đều im bặt.
Nhưng sau đó, những bình luận dữ dội hơn nổ ra.
"Trời ạ, người phụ nữ này đang nói đùa cái gì vậy! Cô ta bị m a nhập sao?"
"Tiêu Tiêu, cô biết không biết xấu hổ sao?"
"Mộ Xuyên ở cùng cô, trong lòng anh ấy đại khái là nghĩ đến mình đang bị xui xẻo tám kiếp, làm sao có thể vui vẻ được?"
"..."
Tôi chỉ tùy tiện liếc nhìn màn đ ạ n, vùng lớn những lời mắng mỏ lướt qua.
Trong quá khứ, vì danh tiếng của mình, tôi thận trọng dưới ống kính, kìm nén rất nhiều lần mình bị oan ức.
Nhưng bây giờ, sau nhiều năm lăn lộn trong giới giải trí tôi đã xem nhẹ việc bị dư luận công kích.
Dù sao tôi cũng không thể chỉ dựa vào việc ở trong làng giải trí để nuôi bản thân, tôi chỉ đến để góp vui mà thôi, nếu không ở lại được nữa thì tôi quay về nhà thừa kế gia sản!
Huống chi bây giờ tôi đang mang thai, chịu đựng s ỉ n h ụ c cực kỳ không tốt cho thai nhi!
Khi tôi hiểu ra điều này, tâm trí tôi trở nên tự do hơn.
Điều tôi không ngờ là một giọng nói trầm ấm vang lên: "Đúng vậy, tôi rất vui."
Tôi không chỉ sững sờ tại chỗ mà ngay cả nụ cười trên mặt Vân Như Nguyệt cũng đông cứng lại trong giây lát.
Tôi nhìn thấy đôi mắt đen thăm thẳm của Mộ Xuyên đang nhìn tôi chăm chú, trong lòng thấp thoáng những cảm xúc không tên.
Người đàn ông này đang làm gì vậy!
Chưa kịp định thần lại, tôi đã nghe thấy một giọng nói dịu dàng thì thầm bên tai: "Mộ Xuyên, anh vẫn như trước, thích giúp đỡ mọi người."
Lông mày tôi cau lại, ha, cái giọng quen thuộc của Vân Như Nguyệt khiến tôi cảm thấy khó chịu.
Ai quan tâm đến việc Mộ Xuyên giải vây giúp tôi chứ!
4.
Bốc thăm xong, tổ đạo diễn bắt đầu phát nhiệm vụ.
Để thúc đẩy tốt hơn sự ăn ý giữa các vị khách và vun đắp mối quan hệ giữa hai bên, ngôi nhà và thức ăn mà chúng tôi sử dụng đều được đổi bằng cách hoàn thành nhiệm vụ.
Đoàn đạo diễn đưa chúng tôi đến một ngôi làng.
Nhiệm vụ đầu tiên là vào rừng giúp dân làng nhặt củi.
Nhóm nào có nhiều gỗ nhất được chọn ngôi nhà trước, thời gian là 1 giờ.
Trò chơi bắt đầu, tôi xông vào rừng cây, Mộ Xuyên nhàn nhã đi theo tôi.
Không muốn nói chuyện với anh ta nên tôi cúi xuống và bắt đầu nhặt củi.
Tuy nhiên, tính đến việc tôi đang mang thai, tôi không dám di chuyển quá nhiều và ôm nặng trong một lần.
"Em đứng một bên nghỉ ngơi đi, để tôi đi nhặt, nơi này có chút b ẩ n."
Ngay khi tôi đang tập trung nhặt củi, giọng nói của Mộ Xuyên vang lên bên tai tôi.
Tôi đứng thẳng dậy và nhìn xung quanh, chỉ thấy Phương Thiên Vũ và Trì Nhiên đang làm việc chăm chỉ.
Trong nhóm của Tô Dịch, anh ấy là người duy nhất nhặt củi và Vân Như Nguyệt đang ngồi trên một tảng đá để thưởng thức phong cảnh xung quanh, không hề có ý định cúi xuống đất để nhặt củi giúp.
"Tại sao Vân Như Nguyệt không xuống nhặt củi? Cô ấy ngồi đó làm gì?"
"Nhặt củi b ẩ n thế, tại sao Nguyệt Nguyệt phải làm?".
"Nguyệt Nguyệt nhà tôi không phải nói cô ấy không khỏe sao, xin nghỉ một chút có gì không tốt?"
"Hai nữ diễn viên khác có thể làm, tại sao Vân Như Nguyệt không thể? Chỉ nhìn một mình Dịch ca ca của tôi làm tất? Thật là đạo đức giả."
"Có thể thì tham gia, không thể thì rút lui."
Tôi liếc nhìn cuộc tấn công mới trong phòng phát sóng trực tiếp, người hâm mộ của Tô Dịch và người hâm mộ của Vân Như Nguyệt đang x é nhau rất tích cực.
Tôi liếc nhìn Mộ Xuyên, nói một cách chế nhạo, "Anh muốn dùng tôi để giúp Vân Như Nguyệt thu hút hỏa lực à?"
Người đàn ông này thật đáng ghét! Sao tôi không nhận ra trước đây anh ta tệ như vậy!
Mộ Xuyên nhìn tôi với gương mặt khó hiểu: "?"
Tôi quay đầu lại, không nhìn anh ta nữa, tiếp tục nhặt củi.
Gỗ ven rừng đã được nhặt gần hết, và tôi dần dần đi sâu vào trong khu rừng.
Một tiếng động phát ra từ bụi cây trước mặt tôi, tôi ngay lập tức cảnh giác.
Người ta nói rằng trong khu rừng nhỏ thường có một số động vật hoang dã, có thể là chó sói, hổ hay báo...
Tôi nhìn quanh và chỉ có mình tôi ở đây.
Tôi hơi sợ hãi...
Ngay khi tôi định bỏ chạy, một bóng người bước ra từ bụi rậm.
"Em gái!"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, tôi sửng sốt rồi thở phào nhẹ nhõm.
Ngay khi tôi định nói, Tô Dịch đã đưa tay ra và chỉ vào chiếc micrô treo trên ngực của tôi.
Tôi hiểu và tắt micrô.
"Em gái, tất cả những thứ này là của em."
Tô Dịch đi đến chỗ tôi, nhét tất cả số gỗ mà anh ấy nhặt được vào tay tôi.
"À? Anh đưa cho em rồi anh làm sao."
Trong nhóm, chỉ có anh ấy là đi nhặt củi.
"Anh không sao, anh sống ở đâu cũng vậy, nhưng em gái anh thì không thể chịu khổ được."
Trong khi nói chuyện, Tô Dịch nháy mắt với tôi, sau đó anh rời đi, còn vừa đi vừa huýt sáo.
Anh tôi không phải là một kẻ n g ố c đúng không?
Mọi người phải biết rằng hình tượng mà anh dùng trước mặt người hâm mộ là một chàng trai lạnh lùng và cao lớn.
Kết quả là anh ấy trước mặt tôi là là người hoàn toàn khác.
Tôi không thể chịu đựng được nữa, vì vậy tôi đánh vào vai anh: "Giữ hình tượng"
Tô Dịch huýt lên một nốt cao và trở lại vẻ lạnh lùng trước đây.
Nhưng anh ấy vẫn nhất quyết đưa gỗ cho tôi.
Khi tôi nghĩ đến anh trai mình đang làm việc chăm chỉ để hoàn thành nhiệm vụ và Vân Như Nguyệt thì chỉ ngồi đó nhìn, trong lòng tôi cũng rất bất mãn.
Nhưng tôi sẽ không trả nó lại, tôi sẽ mang hết mớ củi này về.
Thời gian kết thúc trò chơi đang đến gần, tôi quay trở lại trại điểm tập hợp và số lượng lớn gỗ trên tay tôi đã thu hút sự chú ý của mọi người.
Đạo diễn cho tôi quay cận cảnh, tôi đưa tay áo ra lau mồ hôi trên trán.
"Không ngờ Tiêu Tiêu có khả năng như vậy. Nhiều gỗ như vậy, cô ấy chắc chắn sẽ đứng nhất!"
"Từ đầu, tôi nói Nguyệt Nguyệt nhà tôi không được khỏe."
"Tôi không phải nói Nguyệt Nguyệt nhà các người, các người làm ầm lên làm gì?"
"..."
Tô Dịch trên đường về cũng có nhặt một ít, nhưng không nhiều, Vân Như Nguyệt nhìn tôi rồi nhìn anh ấy, sắc mặt cô ấy không được tốt lắm, cô ấy vô thức hỏi: "Sao anh lại nhặt ít như vậy?"
"Vân Như Nguyệt thật không biết xấu hổ! Còn nói Dịch Dịch của nhà tôi nhặt ít sao?"
Khi Vân Như Nguyệt nói điều này, cô ấy cũng nhận ra rằng mình đã nói sai, và cô ấy vội vàng sửa lại: "Dịch Dịch, tôi không có ý định khác, tôi ở đâu cũng được ..."
Ồ, tôi cũng không bất ngờ mấy.
Tôi nhìn xung quanh tìm kiếm Mộ Xuyên, phát hiện ra rằng anh ấy cũng đã nhặt được rất nhiều.
Của tôi là do Tô Dịch đưa, nhưng của anh ấy là do chính anh ấy nhặt được, số này nhiều hơn cả tôi và Tô Dịch cộng lại.
Cuối cùng, không có gì ngạc nhiên khi nhóm của chúng tôi đứng đầu, Phương Thiên Vũ và Trì Nhiên đứng thứ hai, Tô Dịch và Vân Như Nguyệt đứng thứ ba.
Có tổng cộng có ba loại phòng.
Loại thứ nhất là một căn nhà nhỏ, loại thứ hai là một ngôi nhà gỗ nhỏ và loại thứ ba là một phòng gỗ khá chật hẹp.
Điều đầu tiên cần làm là ngủ ngon, tôi chọn một căn nhà nhỏ, trong khi Phương Thiên Vũ và Trì Nhiên chọn ngôi nhà gỗ.
Tô Dịch và Vân Như Nguyệt không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ở một phòng gỗ nhỏ xíu.
Không có gì ở bên trong ngoại trừ một chiếc giường.
Ngược lại, căn nhà nhỏ của tôi có hai chiếc giường.
Đương nhiên là tôi sẽ không để anh trai tôi và người phụ nữ đó ngủ chung giường, ngay khi tôi định bảo Tô Dịch để anh ấy đến vào buổi tối, tôi đã thấy Vân Như Nguyệt đi đến phòng của Mộ Xuyên cùng với đôi mắt đẫm lệ.
"A Xuyên, anh có thể cho em ngủ nhờ vào tối nay không? Gần đây em không được khỏe, ở đấy lại không có máy sưởi, em sợ mình sẽ cảm lạnh."
Vân Như Nguyệt ho vài tiếng trong khi nói.
Mặt tôi trở nên lạnh lùng khi nghe những gì Vân Như Nguyệt nói.
Nếu hôm nay Mộ Xuyên dám đồng ý, tôi sẽ lấy hành lý của anh ta cùng với người ném ra ngoài!
5.
"Xin lỗi, anh không có quyền quyết định."
Tôi hơi bất ngờ.
Mộ Xuyên từ chối?
Khi tôi nhìn về phía anh ấy, Mộ Xuyên cũng đang nhìn lại tôi.
Tôi nghe anh ấy nói: "Em có thể hỏi đồng đội của anh."
Mộ Xuyên bảo Vân Như Nguyệt hỏi tôi?
Tôi đã rất ngạc nhiên.
Vân Như Nguyệt không khỏi siết chặt hai tay buông thõng bên người, mặt tái nhợt.
Người ngoài nói mối quan hệ của cô ta và nam diễn viên Mộ Xuyên tốt như thế nào, thậm chí còn có tin đồn rằng hai người là người yêu.
Chỉ có Vân Như Nguyệt hiểu rõ rằng Mộ Xuyên không liên quan gì đến cô ta.
Những tin tức rối ren đó chỉ là sự thổi phồng của riêng cô ta.
Nhưng Mộ Xuyên học cùng trường với cô ta, anh ấy chưa bao giờ từ chối cô ta ở những nơi đông người.
Bây giờ anh lại như đang t á t vào mặt cô.
Vân Như Nguyệt đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, tôi thấy côta đang đi về phía tôi.
Trước khi cô ta kịp nói gì đó, tôi nhanh chóng nói với Tô Dịch: "Tô Dịch, anh có thể đến căn nhà nhỏ của chúng tôi vào buổi tối nay?"
"Được." Tô Dịch đồng ý.
Vân Như Nguyệt đông cứng tại chỗ.
"Tiêu Tiêu không biết xấu hổ! Cô ấy nói thế là có ý gì!"
"Đây là tình huống gì vậy? Cô ấy không muốn cho Nguyệt Nguyệt ở sao?"
" Tôi nghĩ Tiêu Tiêu rất tốt. Đây là phần thưởng cô ấy nhận được, và cô ấy có thể mời bất cứ ai cô ấy muốn."
"Đúng vậy, mời Dịch ca ca của tôi, Tiêu Tiêu rất sáng suốt. "
"Tôi thừa nhận rằng lúc đó tôi đã có ý kiến rất lớn với Tiêu Tiêu, nhưng bây giờ xem ra cô ấy có con mắt tinh tường và biết lựa chọn."
Người quản lý của Vân Như Nguyệt đã chú ý đến sự thay đổi trong phòng phát sóng trực tiếp, thấy rất nhiều người đang nói điều không hay, anh ta trừng mắt nhìn Vân Như Nguyệt nhắc nhở cô.
Cuối cùng, Vân Như Nguyệt chỉ có thể ngủ trong phòng gỗ một mình vào ban đêm.
Nhiệm vụ tiếp theo là tìm thức ăn. Với kinh nghiệm vừa rồi, Vân Như Nguyệt biết rằng cô ta không thể chỉ ngồi một chỗ.
Nếu không sẽ có nhiều bình luận t i ê u c ự c hơn.
Cô ta vốn muốn tạo ra một thiết lập có vẻ bề ngoài hình yếu ớt, trong sạch, được cả nhóm yêu thích, nhưng không ngờ thiết lập không phù hợp, trực tiếp mất điểm.
Bây giờ nhiều người hâm mộ của Tô Dịch bắt đầu g h é t Vân Như Nguyệt.
Phải biết rằng Tô Dịch là một thần tượng nổi tiếng, hiện đang được chú ý, có không ít người thích anh ấy.
6.
Tổ tiết mục tương đối tận tâm, nhiệm vụ tìm thức ăn không khó, chỉ chốc lát sẽ hoàn thành.
Có thể do mang thai và vận động nhiều nên hiện tại tôi thấy đói.
Sau khi lấy thức ăn, tôi ngồi vào một góc và bắt đầu ăn.
Một mùi nước hoa nồng nặc tỏa ra từ bên cạnh, Vân Như Nguyệt ngồi bên cạnh tôi.
"Tiêu Tiêu." Cô ấy gọi tôi.
Tôi không kiềm được mà hắc hơi một cái.
Vân Như Nguyệt im lặng: "..."
"Có chuyện gì vậy?" Tôi di chuyển sang một bên, khoảng cách giữa tôi và cô ta rất xa.
Mùi này khó chịu quá.
Vân Như Nguyệt liếc nhìn tôi.
Thấy micrô của tôi đã tắt, cô ta trấn an: "Tiêu Tiêu, em có biết Tô Dịch có gia thế như thế nào không?"
Tôi trơ mắt nhìn cô ta: "?"
"Anh ấy là nhị thiếu gia của tập đoàn Tô Thị." Khuôn mặt của Vân Như Nguyệt nhẹ nhàng, "Cô nên biết, đó là tập đoàn hàng đầu Thành phố này."
"Ồ." Tôi không hiểu tại sao Vân Như Nguyệt nói điều này, tôi không biết nên nói gì.
"Tô Dịch và Mộ Xuyên, bất kể họ là ai trong hai người này, cô đều không xứng với họ, cho nên hãy tránh xa họ ra."
Tôi: ".. .???"
<Tôi cảm thấy thích thú với những lời nói của Vân Như Nguyệt.
Cô gái này thú vị thật!>
"Tôi hy vọng cô có thể tự chăm sóc bản thân." Sau khi Vân Như Nguyệt nói xong, cô ấy đứng dậy từ bên cạnh tôi.
Ngớ ngẩn.
Tôi đảo mắt, phớt lờ cô ta, tiếp tục gặm chiếc đùi gà trên tay.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, Tô Dịch được cấp một căn phòng, buổi tối tôi sẽ n g ủ với Mộ Xuyên.
Nhóm chương trình sẽ thu điện thoại di động, nhưng vẫn có một giờ sử dụng mỗi ngày.
Tôi nằm trên giường sau khi tắm rửa sạch sẽ và bắt đầu sử dụng Baidu* để tìm kiếm các biện pháp phòng ngừa cho phụ nữ mang thai.
(*Baidu (tên tiếng Trung là: 百度, pinyin: Bǎidù) là một công cụ tra cứu do Công ty hữu hạn kỹ thuật mạng trực tuyến Bách Độ thiết kế vào năm 2014. Là công cụ cung cấp dịch vụ tìm kiếm dữ liệu trên mạng lớn nhất Trung Quốc đại lục)
"Em đang tìm gì vậy?"
Ngay khi tôi đang tập trung xem, một giọng nói đột nhiên vang lên trên đầu tôi.
Tôi giật mình, hốt hoảng tắt màn hình điện thoại.
"Anh làm em giật mình, anh đi không có tiếng động sao?"
Tôi vỗ ngực.
Tôi vẫn chưa muốn nói cho Mộ Xuyên biết chuyện mình có thai.
Mộ Xuyên từ đâu đó lấy được một ly sữa đưa cho tôi: "Uống sữa đi."
"Cái này từ đâu mà có." Mặt tôi ngơ ngác hỏi anh.
Mặc dù tôi đã ăn rất nhiều vào ban đêm , nhưng bây giờ tôi vẫn cảm thấy đói.
Coi như bồi bổ cho đứa con trong bụng, tôi uống hết sữa.
Mộ Xuyên đợi tôi uống xong, đưa một tờ khăn giấy cho tôi: "Là của mấy người trong thôn."
Tôi gật đầu, đi đánh răng trước khi đi ngủ.
Nằm trên giường, camera trong nhà đã bị Mộ Xuyên che đi.
Đầu tôi đang trong cơn buồn ngủ, nhưng khi nghĩ đến Mộ Xuyên ngủ bên cạnh tôi,cơn buồn ngủ của tôi bay sạch sẽ.
Tôi nghĩ về những gì đã xảy ra ngày hôm nay.
Vân Như Nguyệt nhiều lần muốn tiến về phía Mộ Xuyên, nhưng tôi thấy rằng Mộ Xuyên đều phớt lờ tất cả.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Vân Như Nguyệt chẳng phải là Bạch Nguyệt Quang của anh ấy sao?
Rõ ràng là ngày hôm đó, Mộ Xuyên nói là đi công tác, nhưng cuối cùng lại ra sân bay đón Vân Như Nguyệt.
Chẳng lẽ Mộ Xuyên bởi vì tôi ở đây mà xấu hổ sao?
Cũng phải.
Tôi chợt cười khẩy.
Ngay cả khi Mộ Xuyên không quan tâm đến tôi, anh ấy vẫn phải xem xét đến sự hợp tác giữa hai gia đình.
"Nửa đêm nửa hôm em cười cái gì?"
Tôi nghe thấy giọng nói của Mộ Xuyên đột nhiên vang lên trong đêm.
"Không cần anh quan tâm."
Tôi xoay người, đưa lưng về phía Mộ Xuyên, nhắm mắt ngủ thiếp đi
![](https://img.wattpad.com/cover/373773115-288-k868754.jpg)