Chương 8

2.7K 64 2
                                    

"A! Ta không cần quan tâm đến hắn! Muốn cưới ai thì cưới, dù sao chuyện của hắn ta không xen vào." Long Y Hoàng khẽ cười một tiếng, đi qua chỗ cung nữ. Oanh nhi vội vàng đi theo sau nàng.

"Con mẹ nó thật châm chọc, nhanh như vậy đã có kết quả!" Long Y Hoàng phun ra một hơi, trở lại gian phòng, lạnh lùng nhìn mọi thứ.

Được! Trượng phu của mình vẫn còn đang tân thú với sườn phi, trong phòng như thế nào lại có người? Vậy bản thân mình muốn làm gì, cũng giống như những...oán phụ khác độc thủ đều ngoan độc giống nhau không chút lưu tình, sau đó đem thân thể của mình hành hạ tỏ vẻ tứ chi mềm yếu,rồi thoáng cái ngã xuống .Bản thân hồi lâu không thấy trương phu , ý chí cho nàng biết rằng dù bản thân có bệnh nặng cỡ nào hắn cũng sẽ không quan tâm.Nhưng tính nàng trời sanh không phải như thế thật buồn nôn.

"Ta vừa mới đến không lâu,đối với ngoại quốc cái gì cũng không biết – hoàn cảnh còn không quen thuộc, dù sao hiện tại cũng không có việc gì Oanh nhi, ngươi dẫn ta đi ra bên ngoài chơi đùa nha." Nàng đột nhiên cười nói với Oanh nhi nãy giờ vẫn bên cạnh nàng chưa dám lên tiếng.

"Nhưng, thái tử phi...."

"Hiện tại ở chỗ này gọi thế nào cũng được ,nhưng khi ra ngoài hãy gọi ta là tiểu thư.Biết không ?" Long Y Hoàng nhìn bốn phía, sau đó nhìn lại bản thân, xác định không có quên cái gì.

"Vâng, tiểu thư." Oanh nhi vẫn giữ thái độ cung kính.

Đường phố kinh thành thật phồn hoa, bất cứ thứ gì cần có đều có, so sánh với Huyền quốc thực náo nhiệt vô song, nhưng phong cảnh bình dị, làm Long Y Hoàng thực tò mò chuyện bên ngoài.

Nghe nói bên phải Huy quốc có một con sông rất xinh đẹp ,kéo dài dọc khắp cả nhà lầu thành trấn, mỗi khi đến mùa hè, hai bên đều nở đầy hoa sen đỏ tươi, là một nơi rất thuận lợi nói chuyện yêu đương , nhất là ban đêm, cùng với đó là những đoàn thuyền , mang theo hoa đăng gắn ở đầu thuyền,theo làn nước chảy cứ vậy mà trôi dọc cả sông.

Hiện tại đúng là lúc Hồng Liên phồn hoa .
Coi như lẻ loi một mình, nhưng cũng có thể nhìn cảnh đẹp này làm say lòng người. Các quán ven măt đường, có bán không ít những vật phẩm trang sức, Long Y Hoàng tiện tay cầm lấy một cây trâm màu vàng,trên đó khắc một bảo thạch hoa sen hồng, xinh đẹp, hoa lệ.

"Cái này thế nào? Oanh nhi"

.......không ai trả lời.

Long Y Hoàng kỳ quái – xoay người sang chỗ khác, mênh mang trong bể người, lại không thấy bóng dáng cung nữ mình đâu,môi ngọc cất lên tiếng gọi dò xét : "Oanh nhi?"

Cũng không có hồi âm, Long Y Hoàng để đồ trong tay xuống , dọc theo đường vừa đi tìm Oanh nhi , kết quả đi chưa được mấy bước, lập tức thấy được bóng dáng nàng . Nhìn qua một lượt, Oanh nhi thân hình mãnh khảnh rất dễ nhận ra , lúc này đang cúi đầu xấu hổ trước mặt một nam nhân, Long Y Hoàng xoay chuyển ánh mắt, cũng nhìn rõ ràng mặt người nọ.

Là một nam tử thuộc hàng tuyệt sắc cực phẩm, ngũ quan tinh tế, mũi thẳng cao, cười tao nhã, thật môt quân tử hào hoa phong nhã, vóc người hắn ngọc thụ lâm phong. So sánh với Oanh nhi cao hơn một cái đầu, đang ở hơi hơi cúi đầu, mắt nhìn Oanh nhi đang xấu hổ thẹn thùng trước mặt , tay trái hắn phe phẩy cái quạt, tay phải còn lại là cầm một cái túi đưa cho Oanh nhi. Long Y Hoàng mặc dù ở tận đây nhưng vẫn có thể nghe rõ được bọn họ nói chuyện.

[FULL] Lãnh cung Thái tử phi Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ