Phiên ngoại: Khi Thiên Cơ xuyên qua nguyên tác (37)

196 16 1
                                    


Nói ra sợ người đời không tin, Bạch Y Hoạ Thế đã tàn tạ tới mức hết đi bán mặt nạ dạo chuyển sang trông trẻ, ôm con tìm vợ.

Hắn ôm Cốc Tử bị bỏ lại, dẫn theo hai con mèo Sư Thanh Huyền đi tìm kiếm tung tích của Thích Dung để trả con, sẵn tiện lên đường đến Đồng Lô sơn tìm vợ bị thất lạc.

Đúng là một chuyện tình buồn.

Dù sao Cốc Tử là do y bỏ lại, nhưng nó mà có mệnh hệ gì thì y đều tính hết lên đầu hắn. Quế Tiểu Thái Lang đã giận thì dai lắm.

Cốc Tử lúc ban đầu được hắn ôm thì giãy lên, sợ đến mức không dám nói lời nào, lúc sau cảm nhận được thiện ý của hắn, còn được hắn ôn nhu sờ đầu an ủi mới dám mở miệng hỏi, "Ngài và vị Tiên đế mà cha nói không giống nhau, ngài và hắn là cùng một người sao?"

Thích Dung xém nữa bị Quân Ngô một cái phất tay thiêu chết, Cốc Tử vẫn nhớ rõ, nó không thích vị kia chút nào.

Nghe cha nói, Bạch Vô Tướng và Quân Ngô là một, đều là kẻ giả nhân giả nghĩa dối trá, lão già thối tha bất tử...

Nhìn kỹ... thật ra không những tuấn mỹ mà còn hiền lành ấm áp nữa!

"..." Bạch Vô Tướng chẳng muốn biết Thích Dung ở thế giới này nói gì hắn, thật ra đi tìm Thích Dung không phải ý hắn muốn, mà là dòng đời xô đẩy.

Nói đi nói lại, không bị biến thành mèo chỉ có Thích Dung...

Hắn tất nhiên không biết, Thích Dung một cái so với một cái thảm, một cái thành ếch xanh, bị Quân Ngô ném cho Thác Thác kéo chân kéo tay, nhai đầu cắn cẳng, một cái... tới giờ cũng không biết còn sống hay đã chết, gặp được Aladin chưa.

Bạch Vô Tướng thấy 'Sư Thanh Huyền' tiểu miêu cào ống quần của hắn miêu miêu miêu liên tục, lại chẳng hiểu nó nói gì, hờ hững lơ đi.

"Miêu miêu miêu miêu!" 

"Miêu miêu miêu!" 

Hai con mèo Phong Sư vờn quanh hắn chuyển động, nói không ngừng miệng mà không biết nói cái gì.

"..."

Đã thế, Bạch Vô Tướng thả Cốc Tử xuống, nâng cả hai vị Phong Sư đại nhân vào lòng thằng bé, ôn hoà nói: "Chăm chúng nó cẩn thận."

"..."

Nói ra thì hơi hài, nhưng hắn hiện tại đang rất lo lắng... hắn sợ Quế Tiểu Thái Lang nhận lầm người, cùng hắn trở mặt thành thù, ôm ấp hàng giả. Vốn hắn không tính đến chuyện y dựa vào một cái nhẫn mà nhận người. Ngẫm lại, đáng lẽ hắn không nên bất ngờ đến thế... phải làm quen mới đúng.

Không được tức giận.

"..."

Kể cả chuyện y theo dõi hành tung của hắn, cũng không được tức giận.

"..."

Thêm chuyện y làm lơ hắn, quan tâm chuyện không đâu, cũng, không, thể, tức, giận.

"..."

Cốc Tử nhìn thấy Bạch Vô Tướng 'cành cạch cành cạch', giật tay làm đứt phăng cái còng tay ra làm hai, chặt đứt dây sắt vứt xuống đất.

[ĐN Thiên Quan - Quân Ngô] Không phải Gintama, là Thiên Quan Tứ PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ