Bạch Vô Tướng mang Thích Dung và Cốc Tử trở lại chỗ cũ thì thấy Quế Tiểu Thái Lang... đã xây được một lâu đài bằng tuyết khủng lồ. Y đang nằm sải ở dưới nền tuyết quạt tay quạt chân để tạo thành hình một thiên thần."..." Bạch Vô Tướng chấn động.
"..." Thích Dung chấn động.
Chỉ có Cốc Tứ hét to một tiếng, vui vẻ háo hức ở trên lưng Bạch Vô Tướng hô: "Cung điện bằng tuyết lớn quá!"
Bạch Vô Tướng thả Cốc Tử xuống, thấy thằng nhóc này nắm lấy tay áo của hắn cẩn trọng hỏi: "Cốc Tử có thể vào đó chơi sao?"
"... Con ngoan, con quên cha rồi hả?" Thích Dung mặc dù cũng rất thích cái cung điện này, thấy còn có cầu trượt nữa, đã hơi thèm rồi, nhưng vẫn bất mãn vì thằng con tiện nghi của mình đeo bám đua đòi với Bạch Vô Tướng.
Trời biết tại sao Bạch Vô Tướng lại được lũ nó thích, não nhỏ óc teo nên ngu si không biết.
Bạch Vô Tướng đặt tay lên đầu Cốc Tử, nhẹ nhàng xoa xoa, ôn hòa nói: "Có thể, mang cha ngươi chơi đi, đừng có bỏ hắn lại." vướng tay vướng chân ta.
"..." Thích Dung: Đừng có sủa bậy! Bố mày đéo thèm! Có quỳ xuống mời bố cũng xin từ.
Cốc Tử được cho phép, đã chạy qua chỗ Thích Dung đang nằm bẹp dí, vui vẻ nói: "Cha, ngươi cũng là lần đầu tiên thấy cung điện tuyết đúng không? Chúng ta cùng chơi được không? Không có cha, Cốc Tử buồn lắm."
"... Kéo cha đứng lên. Cha không thích chơi mấy trò teo não này đâu con à." Thích Dung chậc lưỡi đáng tiếc.
"Không có cha, vậy Cốc Tử không chơi nữa." Cốc Tử cũng nuối tiếc thất vọng.
"Rồi, được. Cha dẫn con chơi một lần, tránh để mày khóc chí chóe trước mặt cha." Thích Dung được Cốc Tử đỡ đứng lên, gán gượng mà chơi.
Bạch Vô Tướng đã bỏ qua hắn rồi, ngồi xổm xuống nhìn Quế Tiểu Thái Lang đang nằm lì, hỏi: "A Quế không có ta cũng vui nhỉ?"
Quế Tiểu Thái Lang nhổm mắt nhìn hắn, sau đó hỏi: "Bạch Bạch, sừng đâu?"
"..." Bạch Vô Tướng rút trừu khóe miệng.
—— Chẳng lẽ phải đi đòi lại? Nếu thật là như vậy thì hắn ngốc bức thật đó.
Quế Tiểu Thái Lang giống như bị tổn thương, hai mắt ngập nước, khổ sở nói: "Chẳng lẽ... ngươi vứt rồi sao? Ngươi không muốn làm tuần lộc của ta à?"
"Không có, ta... ta cho Tạ Liên mượn nó một lát, chút nữa lại lấy về." Bạch Vô Tướng đi đến phía trước, đứng ở ngay mũi chân Quế, cúi gập người nắm lấy hai tay y—— kéo y đứng lên!
Quế Tiểu Thái Lang lập tức thuận thế ngã vào trong lòng Bạch Vô Tướng, ôm một cái cho ấm!
"Ta hiểu lầm Bạch Bạch rồi!"
"... Không có gì, ta không trách ngươi."
Thích Dung ôm Cốc Tử trượt từ trên cao xuống, vèo một cái lướt qua... bị Bạch Vô Tướng nhấc chân đá một cái trượt hai cha con đi chỗ khác.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Thiên Quan - Quân Ngô] Không phải Gintama, là Thiên Quan Tứ Phúc
RomanceNguồn: Wattpad Văn án: CP: Quân Ngô (Bạch Vô Tướng, Thái Tử Ô Dung) x Quế Tiểu Thái Lang (Katsura Kotaro), tận lực không OOC, cường x cường, có H (thận trọng), nhiều chi tiết trích từ nguyên tác. # Khi khủng bố cũng phi thăng! # Giữ chặt Đế quân, cứ...