Phiên ngoại: Ngươi là cơn mưa rào, hắn là vạn dặm trời mây (3)

281 20 5
                                    




Giang Trừng cho người thông báo cho Nguỵ Vô Tiện và Tiết Dương đang ở trời nam đất bắc nào chẳng biết, còn hắn trong khoảng thời gian này không còn cách nào khác phải chung sống hoà bình với một cô hồn bậy bạ từ nơi nào.

Có thể đoạt xá được Gintoki, người này nhất định không phải tầm thường.

Giang Trừng có việc bận phải đi, Kim Lăng ngược lại hay tới xem Quế. Hắn nhất định phải canh chừng tên này, không cho hắn câu dẫn cữu cữu trong thân xác mợ!

Mợ là duy nhất! Ai cũng không thay thế được hắn!

Lam Cảnh Nghi và Tư Truy nghe tin đã cất công tới đây một chuyến xem thật hư, trong lòng đám nhóc này, Sakata Gintoki là thần tượng. Lam Cảnh Nghi nghe có người đoạt xá thần tượng trong lòng hắn đã anti Quế Tiểu Thái Lang.

Ôn Uyển lại hoà nhã bình tĩnh hơn nhiều, nghe thế chỉ kinh ngạc trong chốc lát, lại không có bất cứ biểu hiện nào thái quá, quy quy củ củ.

Ba người bọn họ theo dõi Quế, y đi đâu cũng đi theo, tự cho là ẩn núp vô cùng tốt, đã qua mắt được Quế Tiểu Thái Lang.

Thế nhưng, làm bậc thầy trong nghề, Quế lại bóp cổ tay thở dài, quyết định phải cho đám nhóc này một bài học về kỹ năng ẩn mình chân chính.

Vì vậy, vào một ngày đẹp trời, còn đang cần cù theo dõi hắn, Kim Lăng và hai vị tiểu công tử còn lại đều ngẩn ra.

Biến, biến mất rồi!

Đi đâu được chứ! Hắn vừa ở đây mà!

...

Trong một khúc quẹo, con hẻm cụt, Quế tựa vào tường mỉm cười, một đầu tóc bạc đã thay thế bằng một mái tóc đen tuyền dài cập eo, y phục vốn có đã che dưới một lớp áo choàng đen dày dặn.

Thấy bọn họ đều đi rồi, hắn nhấc chân muốn đi ra ngoài, đột nhiên nhận thấy có người đang ở phía sau, nhìn hắn nãy giờ.

"Ngươi trốn làm gì?" Giang Trừng khoanh tay lại, nhìn chằm chằm Quế Tiểu Thái Lang.

Quế không quay đầu lại, đổi giọng, "Ngươi nhận lầm."

"Ta sẽ không nhận lầm hắn."

"..."

Quế quay đầu nhìn nam nhân này, "Ngay cả khi đổi màu tóc sao? Đổi cả linh hồn sao? Ta đã nói là ngươi nhận lầm, ta không phải hắn."

"..." Giang Trừng nghẹn.

Trời biết vì sao hắn nhận ra bóng dáng của người này trong một cái chớp mắt, còn theo bản năng chăm chú nhìn theo xem hắn tính làm trò gì, nói thật lòng, ngay cả dáng đi cũng khác tên kia một trời một vực.

Giang Trừng nhìn y, ngoài ý muốn nhìn dung mạo vốn quen thuộc, hiện giờ vô cùng xa lạ.

Như một người khác, không những linh hồn bên trong, mà ngay cả lớp vỏ bao bọc bên ngoài.

Trong ấn tượng của hắn, người kia chỉ quay lưng lại rời đi, chưa từng có khoảnh khắc nào trong tâm trí quay đầu nhìn lại, nhìn hắn chăm chú như lúc này.

Giang Trừng tâm trạng đột nhiên cực kỳ tệ hại, bầu trời cũng giống như nỗi lòng tối tăm của hắn, kéo đến mây đen cùng gió lạnh.

[ĐN Thiên Quan - Quân Ngô] Không phải Gintama, là Thiên Quan Tứ PhúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ