🌸 Chương 109: Ở Bên Nhau

900 35 7
                                        

Tim Lâm Tố Mỹ đập như trống dồn, cô dùng tay khẽ vỗ ngực mình, tựa như làm động tác này thì có thể khiến trái tim đập điên cuồng kia quay về vị trí cũ.

Sau khi sự kích động mãnh liệt ấy dần thối lui, cô nhất thời vô cùng xấu hổ và ảo não.

Từng cảnh tượng thuở trước như lại xảy ra trước mắt. Khi ấy cô dẫn các bạn nhỏ đi bắt chuồn chuồn, Tạ Trường Du đột ngột xuất hiện và tỏ tình với cô, cô của khi ấy gần như từ chối anh chẳng chút nể nang. Sau đó là cô và Tạ Trường Du cùng đến quán mỳ có hương vị vô cùng ngon kia, nội dung cuộc nói chuyện giữa họ là anh hỏi cô đã kiếm được bao nhiêu tiền, cô trả lời, mang đến cho anh sự đả kích rất nặng, sau đó anh hỏi cô lý do cô từ chối anh có phải vì anh không học đại học không, khi ấy thái độ của cô với anh cũng không có bất cứ thay đổi nào. Mỗi câu nói ấy dường như đều đại diện cho sự phủ định về mặt tình cảm của cô với Tạ Trường Du.

Bây giờ nhớ lại từng cảnh tượng ấy, mỗi một câu nói ấy khiến người ta phiền muộn, thậm chí cảm xúc xấu hổ mãnh liệt sinh ra từ đó đổ ập về phía cô, hình thành cảm giác vi diệu khi bị vả mặt.

Vừa rồi, vậy mà cô...

Hai tay cô bưng mặt, nhiệt độ nóng rực đó đang nhắc nhở cô rằng cô của lúc này không bình thường đến mức nào, dường như máu khắp cả cơ thể đều đang sôi sục, đều đang cuộn trào.

Thiếu chút nữa, chỉ thiếu một chút nữa...

Cô đã muốn hỏi anh - Tạ Trường Du, cậu còn thích tôi không?

Chỉ là lòng đang lặp lại câu nói này, vậy mà mặt lại nóng hừng hừng một lần nữa. Nhiệt độ đó như lại muốn thiêu rụi cô hoàn toàn.

Cô cắn chặt môi, như đang khống chế điều gì, đến hô hấp cũng dồn dập hơn.

Nhắc đến Tô Uyển là bởi cô đột nhiên hâm mộ Tô Uyển, cô cũng muốn nhắc tới một người khác mà chẳng hề cố kị, kể về một vài chuyện vụn vặt không quan trọng với người khác giống như Tô Uyển. Đó là hương vị tình yêu, ngay cả cô cũng cùng bị mê hoặc.

Cô bước từng bước, chậm chạp về phòng, hình như có thể dùng phương thức này để trấn an cảm xúc mãnh liệt trong lòng, dù rằng nội tâm đã rung trời chuyển đất nhưng ít nhất có thể bình tĩnh thản nhiên ở ngoài mặt.

Không ai biết rằng vừa rồi cô từng có kích động như thế.

Cô về phòng, căn phòng không có Chu Thanh Vũ và Nhiễm Yến trở nên hòa thuận hơn, mọi người thực sự có thể nói gì thì nói, mặc sức phỉ nhổ bài tập thầy cô giao quá nhiều hay yêu cầu của một vài phụ huynh học sinh nào đó bên lớp gia sư quá cao, hoặc là một vài tin tức tám nhảm khiến người ta cảm khái không thôi nghe được ở bên ngoài.

Lâm Tố Mỹ đi tắm, cảm thấy vậy là ổn.

......

Đến ngày hôm sau, tan học xong, Lâm Tố Mỹ và Tô Uyển cùng rời khỏi phòng học.

Sinh viên mau chóng tràn ra khỏi lớp học, Lâm Tố Mỹ và Tô Uyển bèn đi cùng nhau. Tuy Lâm Tố Mỹ ôm sách nhưng tâm tư lúc này đã sớm không còn đặt vào sách vở nữa, mà là nghĩ đến chuyện Tạ Trường Du đã nói với cô rằng dạo này anh có việc, không cùng cô đến thư viện, cũng không cùng cô đi ăn cơm nữa.

THẬP NIÊN 80: ĐẠI MỸ NHÂN - LỤC XUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ