Chương 34: TINH LINH

295 48 12
                                    

Bữa tiệc nướng của hai thầy trò bị gián đoạn khi vẫn còn nửa cái đùi nằm trong đĩa của Harry. Một người mặc váy ngắn - kiểu váy kết bằng lá cây - nhảy bổ vào nơi họ đang ngồi. Mái tóc của nàng như ánh trăng rằm dịu nhẹ, bàng bạc trong đêm, ngay cả ánh lửa cũng không thể lu mờ. Gương mặt của nàng trông thánh khiết tựa một nàng tiên, dù vẻ sương giá trong đôi mắt và khuôn miệng banh ra bên dưới chóp mũi cao chót vót của nàng thì không được thân thiện cho lắm. Ngay cả đôi tai nhọn hoắc của nàng cũng là một tiêu chí của tiên, chỉ thiếu mỗi đôi cánh, à có lẽ cả cung tên dài cả thước trong tay nàng cũng góp phần giúp Harry phân biệt dễ hơn. Mũi tên đã được tra vào cung, dáng vẻ di chuyển của nàng rất nhẹ nhàng và chưa hề gây ra một tiếng động, cây cung trong tay nàng trông nhẹ bẫng như không, dù những thớ cơ kéo căng trên cánh tay mảnh khảnh nhưng dẻo dai thì không nói thế.

Cô gái giật nảy khi bắt gặp thầy Snape và nó, hướng đứng của cô ta chứng tỏ đây là một người cẩn trọng và có kinh nghiệm chiến đấu. Nàng đứng quay mặt một góc bốn lăm độ giữa hai thầy trò và phía bản thân vừa chạy tới.

Harry không cần phải chờ quá lâu để giải đáp thắc mắc. Tiếng bước chân nện thùng thùng xuống đất, chấn động từ dưới chỗ đứng truyền lên chứng tỏ đó là một loài thú không hề nhẹ cân. Một con thú to cỡ loài voi đồng cỏ Châu Phi lù lù xuất hiện. Tốc độ di chuyển của nó rất nhanh, từ lúc nghe được tiếng chân ngoài năm dặm đến khi nó ló mặt ra chỉ tốn có vài phút.

Thầy Snape đã giở bản đồ để kiểm tra. Ông nói nhanh vào tai Harry.

- Là Ma Mút, một nhánh của loài voi ma mút tuyệt chủng từ mười ngàn năm trước. Ngoại hình giống nhau nhưng sinh ra lớp lông dày hơn nửa thước và phần da cứng rắn khó phá vỡ bằng vũ khí. Tôi đoán đó là sự tiến hóa để thích nghi và tồn tại qua thời kỳ đen tối của chính chúng - Snape nhanh tay ôm Harry lên, dùng bùa tốc độ lên chân mình, ông chạy ra khỏi tầm ngắm của con thú - Loài sinh vật này sinh ra một vài tiến hóa phép thuật, có thể phun nước và hóa băng từ vòi, đó là vũ khí sắc bén nhất của chúng, ngoài ra thì con mồi bị nó theo dõi sẽ không thể trốn thoát trừ khi một trong hai ngã xuống.

Một chút kinh ngạc chợt lóe lên trong mắt cô gái, thính lực của cô ta tốt đến nỗi đủ nghe lời thì thầm cách xa hàng chục mét.

Snape ra hiệu cho con Bờm kéo xe biến đi từ khi đọc được thông tin. Ông đã gặp khó trong việc lựa chọn để Harry lên xe hay cho thằng bé bám vào ngực mình và gây cản trở trong lúc chiến đấu. Nhưng cuối cùng thì ông vẫn chọn giữ Harry lại. Ông không thể đảm bảo một đứa trẻ không có năng lực tự vệ sẽ thế nào trong rừng, thậm chí là trong khi ông chiến đấu thì một trong hai sinh vật đó có thể rời khỏi và tạo nguy hại cho nó.

Snape còn chưa nói với Harry, sinh vật cầm cung đó là tinh linh, một giống loài mà ông cứ ngỡ chỉ có trong thần thoại hoặc cổ tích. Theo bản đồ, tinh linh là giống loài máu lạnh, thiện chiến đấu bằng cung, năng lực điều khiển thực vật phạm vi nhỏ. Ghi chú còn nói, tinh linh là giống loài không thích giao tiếp với nhân loại, đặc biệt thích ghi thù - đó cũng là lý do ông không rời đi. Đâu ai biết bộ não toàn cỏ cây của cô ta có vì họ ngoảnh mặt làm ngơ mà quay lại săn đuổi họ hay không.

[Snarry] ĐỊNH MỆNH TỪ VÒNG XOÁY THỜI KHÔNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ