Chương 182: SẼ LÀ CÚ SỐC CỦA RON WEASLEY

148 24 7
                                    

Bởi vì đêm qua, Snape từng nhắc đến bức tranh trong phòng Hiệu trưởng, nên ngay khi bước vào phòng, Harry lập tức lia mắt nhìn ra sau lưng thầy Dumbledore. Quả thật có một bức tranh lớn đang dần trở nên sắc nét hơn. Harry đã lờ mờ nhận ra được những người sáng lập mà cậu từng quen thuộc. Nhưng càng như vậy, mọi chuyện càng trở nên khó giải thích.

Harry bị kéo khỏi dòng suy nghĩ bởi lời chào của ông cụ.

- Chào buổi sáng Severus. Chào buổi sáng, Harry. Trò vẫn ổn chứ hả?

- Dạ.

Harry gật đầu. Cậu hiểu rằng ông cụ đang nhắc đến chuyện nhà của người bạn thân của mình. Draco vẫn chưa quay lại. Nhưng điều đó cũng dễ hiểu thôi. Trong biệt thự rộng lớn chỉ còn một mình mẹ cậu ấy. Chuyện quá đột ngột với hai mẹ con của họ. Cậu nói.

- Chúc buổi sáng tốt lành, giáo sư Dumbledore.

- Ừ. Vậy hôm nay cả hai đến đây là cần tôi làm gì đúng không?

Snape không có thời gian nên ông đi thẳng vào vấn đề.

- Albus, tôi đã nói với thầy về tình huống của Harry. Kiến thức của em ấy hoàn toàn đủ khả năng tốt nghiệp sớm.

- Nhưng Harry mới mười ba tuổi...

- Nếu thầy không mắc chứng đãng trí tuổi già - Snape ngắt lời cụ Dumbledore với vẻ mỉa mai - thì tin chắc thầy vẫn nhớ, tôi và Harry ở lại thời các nhà sáng lập suốt ba năm. Tức là bây giờ, Harry đã mười sáu tuổi.

- Như vậy vẫn quá sớm. Hơn nữa trong mắt bạn bè, Harry vẫn mười ba mà thôi.

Snape tưởng chừng nghe được một chuyện hài thế kỷ nào đó. Ông trào phúng.

- Đúng vậy, lũ oắt ngây thơ bị thầy nuôi trong chiếc lồng son đang trông chờ vào một đứa trẻ mười ba tuổi cứu vớt thế giới này. Nếu thầy không thay đổi chiến lược thì trừ khi thầy có thể nuôi chúng nó đến già, còn không thì thầy phải chuẩn bị sẵn lễ mai táng cho chúng. Chúng ta không có nhiều thời gian để chần chừ nữa, Albus.

Cụ Dumbledore đang đưa tay lên xoa mũi - một động tác để che đi sự xấu hổ - thì phải khựng lại. Ông cụ quay sang, quan sát Harry. Dường như đây là một trong những lần hiếm hoi, Dumbledore được quan sát gần gũi Harry như vậy.

Cậu bé mà mới mùa hè trước thôi, còn khóc lóc chạy đi vì những lời vu khống cay nghiệt thì nay đã trở thành một thiếu niên rắn rỏi. Trong cơ thể vẫn còn thấp bé, ông cụ ngỡ ngàng nhận ra sức mạnh nội tại của cậu bé đã vượt qua rất nhiều người trưởng thành mà ông quen biết. Bằng trực giác nhạy bén của mình - ánh mắt Dumbledore chợt đanh lại - hình như đứa trẻ này... Ông đột ngột nhìn xoáy vào đôi mắt màu xanh lá đang thẳng thắng đáp lại cái nhìn của mình. Phải vài mươi giây trôi qua, ông cụ mới nhoẻn miệng cười. Snape dám cá ông cụ đang lén lút thở phào nhẹ nhõm vì suy đoán của mình bị phủ định. Chuyện Harry từng chiến đấu, thậm chí giết người sẽ không thể qua mắt sự lõi đời của Albus. Nhưng ông ấy cũng sẽ suy nghĩ cặn kẽ sớm thôi.

Cụ Dumbledore đã thôi nhìn Harry. Ông cúi đầu xuống, tập trung vào tờ giấy và cây bút trên tay. Trong khi đó, ông cụ cũng không quên trò chuyện với cậu bé.

[Snarry] ĐỊNH MỆNH TỪ VÒNG XOÁY THỜI KHÔNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ