Tiêu Chiến bị hạ thuốc mê, thần trí hoàn toàn mờ mịt. Lúc tôi lái xe đưa cậu trở về nhà mình ở ngoại thành người kia vẫn một mực miên man, lay thế nào cũng không tỉnh.
Tôi đặt Tiêu Chiến trở về giường, lấy chăn đắp lên cho cậu ấy, vừa muốn rời đi lấy nước, góc áo liền bị Tiêu Chiến gắt gao nắm chặt không buông.
"Sao vậy?" Tôi khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu, thương yêu lại dịu dàng thấp giọng hỏi.
Tiêu Chiến mở mắt nhìn tôi, đồng tử màu đen trong suốt đượm chút mệt mỏi, đôi môi ướt át chỉ mấp máy được vài lời tựa như mê sảng.
"Đừng đi..."
"Ngoan, ngủ đi, tôi không đi đâu hết."
"... Đừng bỏ tôi."
Tôi đau lòng chạm vào gương mặt gầy nhỏ của người trước mặt, lắc đầu: "Tôi ở đây với cậu."
Giây phút đó, tôi cảm thụ được sâu sắc nỗi nhức nhối đau đớn trong lồng ngực.
Tiêu Chiến cao ngạo trong lòng tôi. Người trước đám đông chỉ cần nở một nụ cười cũng đủ khiến mọi thứ chao đảo, người chỉ cần nói ra một lời cũng trở thành sức nặng, người sẽ không bao giờ cúi đầu trước bất kể ai, cũng không bao giờ chấp nhận mình thua cuộc...
Tiêu Chiến ngàn đời luôn ngẩng cao đầu, lạnh lùng mà xinh đẹp tựa như vật trân bảo sang quý mà tôi không dám động, không dám to tiếng, càng không dám làm cho đau lòng.
Tôi cho rằng mình bảo vệ cậu rất kĩ, giữ cậu bên cạnh tôi hệt như ôm vào ngực một thứ châu báu vô giá tuyệt trần.
Tiêu Chiến ngạo nghễ với đời, ngông cuồng tự kiêu nhưng chưa bao giờ mất đi sự nhân ái với kẻ khác là cậu, người trong lòng tôi luôn được bảo bọc kĩ càng nhất, người mà tôi đã dùng nhiều năm thanh xuân để lặng lẽ yêu đến không thể nào từ bỏ.
Tôi thế nhưng bất lực trước tổn thương của cậu, trước nỗi đau sâu sắc người khác găm vào lòng cậu.
Tôi nhận ra, mình dù yêu cậu nhiều đến nhường nào, vẫn chưa đủ cường đại để bảo vệ cậu khỏi mọi thương tổn bên ngoài cánh cửa kia.
...
Tiêu Chiến ngủ rất chật vật, tới gần bốn giờ sáng mới dần dần yên ổn trở lại. Tôi im lặng ngồi bên giường, nhìn khuôn mặt nhỏ say ngủ mà lòng tĩnh lặng.
Một lúc sau điện thoại trên bàn vang lên âm thanh, tôi xoay đầu nhìn, sợ khiến Tiêu Chiến tỉnh dậy mới vội vã mở máy muốn tắt đi, mắt liếc thấy tên người gọi lại chần chừ.
Đi ra khỏi phòng, đem điện thoại áp vào tai, tiếng người đàn ông nói chuyện bên kia phỏng chừng đang kiềm nén cơn giận rất mãnh liệt.
"Không có chuyện gì cậu lại thích đi làm loạn sao?"
Tôi cau mày, hiển nhiên đối với lời mở đầu này rất khó chịu.
"Tới một câu chào hỏi thường tình cũng ngại nói sao?"
"Từ khi nào cậu trở nên câu nệ như vậy?"
![](https://img.wattpad.com/cover/113195354-288-k508398.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Phía Sau Bóng Tối (Hoàn)
ФанфикTên gốc: Phía sau bóng tối Tác giả: Catiara Thể loại : Hiện đại, hào môn thế gia, từ thanh xuân đến hiện thực, chủ công (quyển 1), ngược luyến tàn tâm, HE. ... Nhân sinh nghĩa tình, hợp rồi tan, tan rồi hợp. "Cậu đối với tôi, đã từng bao giờ thật lò...