Chương 202. Gặp lại người quen.

1 0 0
                                    

Beta: Miki.

Ngày: Th6, 24/05/2024.

....

"Chủ nhân Hội Đấu Giá Triệu Gia, Triệu gia chủ đến!" Thái giám lại hô to lên thông báo người tiến vào tiếp theo.

Thân tín của Cửu hoàng tử nhanh chân bước tới đón tiếp đoàn người tiến vào, vẻ mặt tươi cười vừa đủ không tìm ra điểm bắt bẻ.

"Tiểu nô là Tiểu A La, thân tín trung thành của Cửu hoàng tử. Thật vui khi Triệu gia chủ không ngại đường xá xa xôi mà đến, xin mời ngài đi theo tiểu nô đến vị trí được sắp xếp." Tiểu A La cúi người đưa tay làm động tác mời.

"Làm phiền công công dẫn đường." Triệu Sơn cúi đầu lịch sự.

"Là trách nhiệm của tiểu nô." Tiểu A La chậm rãi đi phía trước dẫn đường, vừa đi vừa giới thiệu ý nghĩa cùng các hoạt động của buổi tiệc.

Tư Gia Lâm đi phía sau bình tĩnh gật đầu tỏ ý đã hiểu, lại âm thầm giữ chặt Kha Vũ đang hiếu kỳ ngó nghiêng xung quanh.

"Kha Vũ, đây là buổi tiệc của quốc gia khác, ngươi đừng có đi lung tung gây chuyện đấy!"

"Ai da, ta biết rồi mà! Gia Lâm ngươi càng ngày càng nhiều lời, lúc nào cũng muốn quản giáo ép thúc ta!" Kha Vũ giật lại ống tay áo bị giữ, khuôn mặt tuấn tú hơi nhăn lại, nhỏ giọng càu nhàu ghét bỏ.

"Nếu ta không quản thúc ngươi, chỉ sợ ngươi sớm đã không còn ở chỗ này!"

"Gì chứ! Ta mà là người như vậy sao? Mau bỏ tay ra, ngươi là một tên..."

"Được rồi được rồi, hai người các đệ đúng thật là! Thời điểm nào cũng chí chóe cãi nhau được, mau nghiêm chỉnh lại đi nào, đừng để người khác cười nhạo." Mạc La híp mắt nhìn hai tiểu đệ phía trước ho nhẹ nhắc nhở.

"Mạc ca, là do Gia Lâm bắt đầu trước, đệ không làm gì hết!" Kha Vũ tỏ vẻ vô cùng oan ức vội vàng tố cáo trước.

Kha Vũ sau khi nhận được ý tứ cảnh cáo của Mạc La liền tức giận liếc xéo Tư Gia Lâm một cái, quay mặt đi hướng khác không thèm nhìn đối phương nữa.

"Ớ!" Một bóng dáng trắng đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt khiến Kha Vũ giật mình kinh ngạc, vội vàng kéo tay áo người bên cạnh. "Này này Gia Lâm, ngươi nhìn người kia xem!"

"Nhìn gì mà nhìn chứ! Đứng nghiêm chỉnh lại xem nào!" Tư Gia Lâm không nhìn về hướng Kha Vũ chỉ, thở dài nhắc nhở một cách bất đắc dĩ. "Chả lẽ người đó có ba đầu sáu tay hay sao mà ngươi kinh ngạc như vậy hả?"

"Ngươi!" Kha Vũ bực tức véo tay nam tử một cái. "Ngươi mau nhìn xem, kia có phải Băng Phong tiểu đệ của chúng ta không?"

"Làm sao có thể... chứ?"

Tư Gia Lâm hướng mắt nhìn theo tầm tay của Kha Vũ, nhìn thấy một nam tử bạch y phong phạm tựa tiên nhân, vừa ôn hòa giản dị vừa thanh cao thoát tục.

Khuôn mặt đó so với hai năm trước hoàn toàn trùng khớp, dù thời gian có trôi qua nhưng dung mạo của tiểu tử kia vẫn giữ nguyên như ngày đầu bọn họ gặp nhau.

(P2) Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều NgạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ