Beta: Miki.
Ngày: Th4, 29/05/2024.
....
"Nhìn mà xem, ngài ấy hẳn chưa đến ba mươi đâu! Nghe nói hình như chưa có ý trung nhân thì phải, vị trí Tông chủ mẫu vẫn còn để trống đấy!"
"Vậy lỡ như có thê thiếp thì sao?"
"Thì làm sao chứ? Không phải các công tử thế gia cũng tam thê tứ thiếp ư? Tông chủ đại nhân chức cao vọng trọng, người người ngưỡng mộ như vậy, hậu viện có một vài nữ nhân cũng không tính là gì!"
"Ngươi nói quả thật cũng không sai! Nhưng không nhìn tới những nam nhân khác, chỉ riêng Võ tướng quân thôi cũng đủ khiến nữ tử cả kinh thành hâm mộ rồi."
"Nhất sinh nhất thế nhất song nhân. Nữ nhân Tĩnh Khả Ngưng đó cũng thật may mắn, sớm chiếm được yêu thích của Võ tướng quân."
"Còn không phải sao! Lúc trước vốn dĩ là hai nhà Võ gia cùng Ngọc gia có hôn ước, lại vì nàng ta chen vào giữa mà hủy bỏ, khiến Ngọc Tố Kim kia buồn rầu đến mất ăn mất ngủ."
Vốn nhóm thiên kim định bàn tán tiếp nhưng đột nhiên im bặt lại, nhìn người đang bước tới vội vàng cúi đầu lùi về sau, nhanh chóng tránh khỏi tầm mắt của đối phương.
Võ Triển Long dịu dàng chỉnh lại vài sợi tóc mai bị rối của thê tử, bàn tay năm ngón bao bọc trọn vẹn ngọc thủ của Tĩnh Khả Ngưng, chỉnh lại áo choàng bên ngoài. "Hôm nay có chút lạnh, sức khỏe nàng vốn không tốt nên phải chú ý giữ ấm hơn, biết không?"
"Thiếp biết rồi, chàng đừng mãi nhắc nhở nữa." Tĩnh Khả Ngưng mỉm cười ấm áp, bàn tay nắm chặt lại tay phu quân của mình.
Ngọc Tố Kim đứng từ phía xa cắn chặt răng ngà nhìn hình ảnh hai người ngọt ngào thân thiết, bàn tay nổi đầy gân mạnh mẽ siết chặt những bông hoa nhỏ, cánh hoa bị tác động bởi ngoại lực quá lớn mà lả tả rơi xuống đất.
Hừ! Vị trí đó đáng lẽ thuộc về bổn tiểu thư ta! Con hồ ly tinh khốn nạn kia không biết từ đâu chui ra, ngang nhiên chen vào giữa cướp lấy vị trí vốn là của mình, thật đáng hận!
Tĩnh Khả Ngưng cảm nhận được tầm mắt không thiện ý bắn tới liền ngẩng đầu lên nhìn, trực tiếp đối diện với sự ác ý, ghen ghét, căm hận trong mắt của Ngọc Tố Kim.
"Vị tiểu thư đó là..."
"Đó là nữ nhi của Lại bộ thị lang Ngọc thị, Ngọc Tố Kim. Trước kia hai gia đình có tự định hôn ước, nhưng vào thời điểm Võ gia sa sút lại bỏ mặc làm ngơ, cho gia đinh tới trả lại đính vật, muốn hủy bỏ hôn ước." Võ Triển Long liếc nhìn về bóng dáng thê tử chỉ, lạnh nhạt không chút cảm xúc giải thích.
"Nhưng mẫu thân lúc bấy giờ không đồng ý hủy bỏ hôn ước, sau đợi ta thành công đánh thắng trận trở về, lấy lại vinh quang cho Võ gia, bọn họ liền lật mặt nói muốn thực hiện giao ước từ bé, để ta mang theo sính lễ tới nghênh thú nữ nhi Ngọc gia về phủ."
"Sau đó thì sao?" Tĩnh Khả Ngưng mỉm cười dịu dàng. "Sau đó chàng ngay lập tức hủy hôn à?"
"Không." Hắn lắc đầu. "Sau đó, ta nhận được phần thưởng của hoàng thượng ban thưởng, trong đó có một thánh chỉ trống, ta quyết định mang trả lại cho ngài ấy và đổi thành hai điều kiện. Thứ nhất là hủy bỏ hôn ước giữa hai nhà, từ đó về sau hai nhà Võ gia cùng Ngọc gia không còn bất cứ liên quan gì đến nhau nữa. Thứ hai chính là chuyện chung thân đại sự, sẽ do ta tự mình quyết định, không một ai được phép lên tiếng hay can thiệp vào."
![](https://img.wattpad.com/cover/312151392-288-k398325.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
(P2) Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo
AdventureTừ chương 151 đến 300. Này là mik chia ra cho dễ viết và dễ tìm thôi nha chứ nó vẫn là phần một á!