Chapter 955. Không được phép cúi đầu. (5)

456 12 2
                                    

Chapter 955. Không được phép cúi đầu. (5)
Xoẹttttttttttt!
Kiếm của Nam Cung Độ Huy lạnh lùng chém đứt đôi cơ thể của đám thủy tặc đang lao tới. Không hề có chút do dự nào. Sát khí tỏa ra từ lưỡi kiếm đã chứng minh cho quyết ý của hắn.
Trong lúc ấy, Nam Cung Hoảng ở phía dưới hô lớn lấy khí thế. "Hâyyyyyyyyyy!"
Rầmmmmmmm!
Bạch sắc kiếm khí tỏa ra quét sạch lũ thủy tặc đang xông tới. Quả là danh bất hư truyền.
Mà có khi danh bất hư truyền còn chẳng đủ để miêu tả hết khí thế ấy.
"Tới đây đi! Lũ thủy tặc dơ bẩn!"
Tiếng hét như cuồng phong phát ra. Trên dòng sông tối tăm này chỉ có ánh mắt Nam Cung Hoảng không ngừng phát sáng. Hệt như một ngọn lửa đang bùng cháy.2
Vúttttttttttttt!
Một mũi giáo sắc bén bay tới. Keengg!
Nam Cung Hoảng ngay lập tức chém mũi thích ra làm đôi, thế nhưng, ông ta chẳng có thời gian để chém bay đầu gã thủy tặc đã phi cây thích ấy. Bởi trước khi ông ta kịp vung kiếm đã có một mũi thích khác bay tới ngay trước mặt Nam Cung Hoảng.
Vốn dĩ, thích không phải là binh khí, mà đó chỉ là một loại vũ khí dùng để săn bắn.

Mũi thích mỏng hơn nhiều so với thương. Và một khi đã bị lưỡi thích cắm sâu vào da thịt, chẳng ai có thể rút nó ra nguyên vẹn mà không bị rách một mẩu da nào.
Tuy rằng đó là một loại vũ khí khá bất lợi trong một cuộc quyết chiến giữa các võ giả, thế nhưng, mũi thích lại là loại vũ khí có ích hơn bất kì loại binh khí nào khi đi săn mồi như hiện nay.5
Sự điên rồ vẫn tràn ngập trong ánh mắt của đám thủy tặc. Hơn chục mũi thích cùng lao về phía Nam Cung Hoảng và Nam Cung Độ Huy.
"Đừng coi thường chúng!"
Nam Cung Độ Huy đạp xuống mặt nước rồi lại bật lên không ngừng vung kiếm khí về phía lũ thủy tặc đang phóng những mũi thích.
Thiết Kiếm Thập Nhị Thức (鐵劍十二式).
Khác với Đế Vương Kiếm Hình cần tiêu tốn một nguồn nội lực khổng lồ, đây chỉ là kiếm thức cơ bản của Nam Cung Thế Gia. Bởi trong tình huống như thế này, thì các kiếm thức càng đơn giản lại càng phát huy tác dụng.
Đơn giản mà thần tốc, thần tốc mà phát huy được sức mạnh khổng lồ. Bạch sắc kiếm khí va chạm vào những mũi thích đang lao tới, khiến chúng bật ngược lại cắm vào người của đám thủy tặc.
"Áaaaaaaaaaaaa!" "Hự ự ự!"
Lũ thủy tặc hét lên rồi ngã về phía sau. Máu của chúng nhuộm đỏ Trường Giang, thế nhưng, tất cả đã bị bóng đêm tàn nhẫn nuốt trọn.
Xoẹtttttttttt!

Dù đã tận mắt thấy đồng bọn chết thảm, đám thủy tặc vẫn không ngừng phi thích.
"Aaaaaaaaaaaa!"
Nam Cung Hoảng hét lên lấy khí thế rồi vung kiếm. Kiếm cang phóng ra như một cơn sóng mạnh tới mức phá đảo khắp tứ phương. Đám thủy tặc vừa trồi lên mặt đã ngay lập tức bị con sóng với khí thế khủng khiếp ấy cuốn trôi đi.
Tuy nhiên.......
"Chết điiiiiiiiiiiiiiiiiii!"
"Bọn chúng chỉ có lác đác vài tên thôi! Giết hết tất cả bọn chúng!"
"Để ta chém bay đầu Đế Vương Kiếm!"
Dù giết, hay bị giết, đám thủy tặc vẫn không ngừng xông lên, như những con sóng nối đuôi nhau vỗ bờ.
Không, vẫn chưa tới mức đó. Đám thủy tặc chỉ đang hăng máu xông lên giống như những con cá mập đang đói bụng ngửi thấy mùi máu ngay cả khi chúng đã thấy đồng bọn bị giết ngay trước mặt mình.
"Bắnnnnnnnnnn!" Vúttttttttttttttttttt!
Cùng lúc ấy, hàng trăm hỏa tiễn từ vô số thuyền chiến đang chầm chầm tiếp cận họ bay ra. Mưa tên phủ kín trời, bắt đầu trút xuống đầu Nam Cung Hoảng và Nam Cung Độ Huy.
"Lũ điên này........!"
Nam Cung Hoảng hét lên. Keeng! Keenggg!

Hoa Sơn Tái Khởi(921-1120)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ