Chapter 1119. Con đã chuẩn bị hết cả rồi! (4)

492 18 2
                                    

Chapter 1119. Con đã chuẩn bị hết cả rồi! (4)
"Hừmmm."
Thanh Minh thở dài nhìn Đường Quân Nhạc. Nhìn bộ dạng suy tư u sầu của hắn, Đường Quân Nhạc không nhịn được cất tiếng hỏi.
"Ngươi đã thay đổi suy nghĩ rồi ư?"
"Không, không phải chuyện đó."
Đường Quân Nhạc nghi hoặc nhìn hắn. Thanh Minh liền cười nói bồi thêm.
"Ta đang nghĩ một người như thế nào sẽ trở thành Chưởng Môn Nhân."
".......... Sao đột nhiên ngươi lại....."
Thanh Minh dùng nắm đấm chống cằm.

"Ừm, Huyền Linh trưởng lão có lẽ đã nghĩ rồi. Hiện giờ cứ bảo không muốn, nhưng sau này ông ấy cũng sẽ để ta trở thành Chưởng Môn Nhân thôi."
"..........."
"Chắc Chưởng Môn Nhân cũng từng nghĩ như thế."
Đường Quân Nhạc cười khổ.
Thực ra theo ông ta thấy, hắn suy nghĩ như thế không phải là lạ. Tầm ảnh hưởng của Thanh Minh ở Hoa Sơn hiện giờ đã vượt xa Huyền Tông. Cho dù Bạch Thiên hay Nhuận Tông có trở thành Chưởng Môn Nhân, Thanh Minh hắn chỉ cần muốn là có thể biến họ thành bù nhìn trong tay ngay lập tức.
Quan trọng không phải Thanh Minh hắn có ý định như vậy hay không. Điều quan trọng chính là Thanh Minh chắc chắn có thể làm như vậy. Nếu cân nhắc kỹ lưỡng chuyện này ắt sẽ trở thành vấn đề lớn đối với môn phái.
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì."

Nếu chia thế lực thành hai phe như thế, thì thà nghiêng về phía Thanh Minh còn hơn. Thanh Minh khi xưa thì không rõ, nhưng hắn của hiện giờ đã là kẻ biết suy nghĩ cho người khác.
"Nhưng có nghĩ cũng vô ích thôi."
"Hả? Tại sao chứ?"
"Vì ta không thể trở thành Chưởng Môn Nhân được." Đường Quân Nhạc nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu.
Đương nhiên có thể Thanh Minh là người không tham quyền lực. Thế nhưng, Thanh Minh trong mắt Đường Quân Nhạc lại là một kẻ, nếu sự tình không theo ý hắn, hắn liền bắt đầu phát tiết, cho dù có dời một ngọn núi để đào một cái kênh hắn cũng có thể làm.
Với hắn ta, bất cứ thứ gì nếu không trực tiếp làm thì sẽ không thấy hài lòng, một người như vậy mà không tham quyền lực sao? Không biết bây giờ ông ta có đang nhầm lẫn gì hay không.....
Đường Quân Nhạc thoáng chìm vào suy tư, sau đó ông ta cất giọng hỏi.
"Nếu sau này tiểu tử Nhuận Tông lên làm Chưởng Môn Nhân, nhưng hắn ta lại hành động trái với ý ngươi thì ngươi sẽ làm thế nào?"

"Vâng.....?"
Đường Quân Nhạc cố dồn Thanh Minh đang bày ra bộ dạng bối rối thêm một chút.
"Nếu hắn dùng quyền hạn của Chưởng Môn Nhân làm ra chuyện phải chịu tổn thất nặng nề thì sao?"
"..........."
"Lúc đó ngươi tính thế nào?"
"Thì thuyết phục huynh ấy?" "Thuyết phục không thông thì sao?"
Giọng Đường Quân Nhạc không cao không thấp. Cảm xúc cũng không rõ ràng. Thế nhưng lại nghe ra sự cương quyết chứa đựng trong đó.
"Ngươi sẽ khuất phục hắn bằng sức mạnh? Hay cứ tiếp tay để hắn đi sai đường?"
Thanh Minh không thể đáp lời. Đường Quân Nhạc nói bằng giọng có chút khiển trách.
"Ngươi muốn lui về sau thì phải từ bỏ quyền lực. Còn nếu không bỏ được thì không được phép thoái lui. Giả như

ngươi cư xử quá phận, chỉ làm mọi thứ khó khăn hơn thôi."
"Hưm."
Thanh Minh ấn chặt tay vào cằm mình.
'Chắc sẽ không như thế đâu.'
Thế nhưng, biết rồi không có nghĩa phải làm ngay lập tức. Chuyện vẫn chưa xảy ra trước mắt thì cứ để sau hẵng tính. Ngay cả khi hắn biết rằng việc bây giờ trì hoãn, về sau có thể trở thành mối họa lớn.
"Vậy thà rằng....."
"Mà, có vẻ lão đã hiểu lầm gì thì phải."
"Hả?"
Thanh Minh nhìn Đường Quân Nhạc. Biểu cảm thờ ơ của hắn thật không hợp với cuộc nói chuyện nghiêm túc này.
"Nếu tình huống đó xảy ra, ta sẽ cứ mặc huynh ấy."
"...... Ngươi nói sao?"
"Vâng. Có gì lạ sao?"

Hoa Sơn Tái Khởi(921-1120)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ