[Hắc Miêu] Hiệp sĩ mèo (3)

1.1K 155 3
                                    

19.

Thời tiết Thượng Hải tháng 5 rất kỳ diệu, ban ngày ngột ngạt như một cái lồng hấp, đến đêm lại tí tách mưa. Thiếu niên đang ngủ ham mát mẻ liền đá tung chăn, đến nửa đêm bị làm cho lạnh mới tỉnh dậy đắp chăn, cũng không quan tâm nhiều, mơ mơ màng màng ngủ tiếp.

Sáng dậy Viên Nhất Kỳ có chút đau đầu, trong lòng mặc niệm ngàn vạn lần đừng cảm lạnh, kinh nghiệm xương máu khi rút ống truyền dịch lần trước vẫn còn, huống chi hôm nay còn có công diễn, xin nghỉ tạm sẽ rất phiền toái.

Thật thảm.

Viên Nhất Kỳ lục tung tủ đồ tìm Bản Lam Căn, cũng may là chưa hết hạn sử dụng, đơn giản là đổ vào nước khoáng rồi uống thuốc. Nấu nước rất phiền, còn phải chờ nó nguội bớt, thời gian sáng sớm rất quý giá, không thể lãng phí.

Nhưng Bản Lam Căn để ngăn ngừa cảm lạnh, bây giờ uống không biết có hơi muộn không. . . . . .

Tóm lại vẫn nên đi làm, lúc nhảy cũng không có cảm thấy gì, hơi ra mồ hồi liền cảm thấy mình càng thêm tỉnh táo. Nhưng từ lúc xuống sân khấu, Viên Nhất Kỳ lập tức cảm thấy đầu nặng trĩu, chân tay vô lực, chỉ thay quần áo mà trên trán cũng ra mồ hôi lạnh.

"Làm sao vậy, Kỳ Kỳ?" Khương Sam nhìn sắc mặt tái nhợt của đồng đội mình, cảm thấy không thích hợp, "Cơ thể không thoải mái sao?"

Viên Nhất Kỳ xua tay, tỏ vẻ không sao, "Có hơi đau đầu, trở về ngủ một giấc là được."

"Được rồi, quả nhiên không nên nuông chiều nam hài tử từ nhỏ." Tưởng như nói đùa, Khương Sam lấy một chiếc ghế dựa đến cho em, nhẹ giọng nói tiếp, "Chị đi WC, em ngồi đây chờ một lát, chị quay lại rồi chúng ta về ký túc xá."

Viên Nhất Kỳ ra dấu OK.


20.

Thẩm Mộng Dao đã làm mất một chiếc bông tai, hẳn là khi thay quần áo vô tình đánh rơi, khác với những chiếc bông tai bình thường, đây là quà tặng của mẹ nàng, đành phải để tỷ muội đi trước, bản thân quay đầu tìm.

Lúc này đồng nghiệp hẳn đã về hết, nhưng đèn phòng thay đồ vẫn còn sáng, Thẩm Mộng Dao nghi hoặc đẩy cửa ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Viên Nhất Kỳ đang ngồi trong góc.

Gần đây, xác suất vô tình gặp được bạn gái cũ có hơi nhiều nhỉ? Còn thêm cả bầu không khí đáng chết của riêng hai người các nàng.

"Hi." Thẩm Mộng Dao mở lời chào tượng trưng.

Viên Nhất Kỳ không đáp lại, là vẫn còn buồn bực vì lần trước cầu hoà thất bại sao? Thẩm Mộng Dao lười đoán, chỉ muốn tìm bông tai rồi rút đi thật nhanh.

Phòng thay đồ nhỏ hẹp, dường như không khí đang dần ngưng tụ lại, ngẫu nhiên sẽ có tiếng lật tìm đồ của Thẩm Mộng Dao, còn lại đều rất yên tĩnh.

Viên Nhất Kỳ đứng dậy khỏi ghế, đi ra ngoài mà không nói một lời. Thẩm Mộng Dao nhẹ nhàng thở ra, luôn cảm thấy hôm nay Viên Nhất Kỳ có gì đó không ổn, nhưng lại không thể nói rõ là cái gì.

Phía sau chậm chạp không có tiếng mở cửa, nhưng dường như có tiếng thứ gì đó sột soạt, Thẩm Mộng Dao nghiêng đầu thăm dò, quần áo của Viên Nhất Kỳ nằm rải rác trên đất, mèo nhỏ vùng vẫy chui ra khỏi chiếc áo cổ tròn.

Tổng hợp các oneshot mà bé dịchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ