Tác giả: 这种名字绝不会被占用
Source: https://weibo.com/2765510673/JphYJs3xX
_________________________________________________________
1.
"Ngủ ngon, lần này là ngủ thật."
Livestream vẫn tiếp tục đến khi bản thân không chịu được cơn buồn ngủ nữa, với cảm giác buồn ngủ này, Đường Lỵ Giai nhanh chóng tắt livestream ném điện thoại qua một bên, cả pin cũng không thèm sạc, sợ mất đi cơn buồn ngủ, xoay người một cái tựa lưng lên ghế sofa, đắp chăn rồi nhắm mắt lại.
15 phút sau, Đường Lỵ Giai lại mở mắt, đi vào giấc ngủ thất bại.
Nói cũng kỳ quái, đã không ngủ chung với người kia hơn một năm, vẫn chưa thể quen với việc ngủ một mình. Áp lực gần đây thật sự rất lớn, mọi chuyện đều không suôn sẻ, tiểu thần tượng là nghề nghiệp xuất phát từ tình cảm, nhưng mệt mỏi cùng áp lực đã sắp ép Đường Lỵ Giai đến thở cũng không thông. Cảm tình, sự nghiệp, quan hệ với các fan, dây thần kinh cái nào cũng căng thẳng, mất ngủ lại giống như cọng rơm cuối cùng nhẹ rơi xuống, Đường Lỵ Giai cảm thấy bản thân sắp hỏng mất rồi.
Xoay người xuống giường, Đường Lỵ Giai từ trong tủ thuần thục lấy ra nửa chai Giang Tiểu Bạch, cũng không lấy thêm ly, ngẩng đầu lên hớp mấy ngụm lớn, sau đó say đến choáng váng, lại ngã người lên sofa.
10 phút sau, Đường Lỵ Giai một mặt đỏ ửng lại ngồi dậy, đi vào giấc ngủ lại thất bại.
"Mình điên rồi, mình mặc kệ."
Nói gì mà rượu tiếp thêm can đảm, Đường Lỵ Giai quấn chăn gối lại thành một cục, một tay cầm lao ra khỏi cửa.
Bước đến căn phòng nằm ở cuối hành lang, Đường Lỵ Giai cắn răng gõ cửa.
"Ai a~ Mình nằm xuống rồi, ngày mai nói sau." Thanh âm đã từng rất quen thuộc có chút lười biếng mang theo vài phần khách khí vang lên trong phòng.
Đường Lỵ Giai không nói gì, tiếp tục gõ cửa.
"Đến đây đến đây...." Thanh âm từ xa đến gần, Tả Tịnh Viện mở cửa ra, ánh mắt chạm vào mắt Đường Lỵ Giai, đen mặt định đóng cửa lại.
"Đừng đóng!" Thật lâu sau, Đường Lỵ Giai có chút xấu hổ nói những lời đầu tiên với Tả Tịnh Viện.
Tả Tịnh Viện không quan tâm, Đường Lỵ Giai thấy thế liền nhanh tay nhét chăn gối trong tay vào chặn cửa lại.
"Phòng của chị có gián, những người khác đều ngủ cả rồi, chị chỉ có thể đến chỗ em tá túc thôi." Đường Lỵ Giai đưa ra cái cớ đã chuẩn bị sẵn.
Tả Tịnh Viện không nói gì, chỉ lùi về phía sau từng bước, chỉ im lặng nhìn Đường Lỵ Giai, giống như đang nói em xem chị có thể bày ra cái gì.
"Thật đấy, ngày mai chị sẽ bảo tỷ tỷ đi tìm người diệt côn trùng."
Tả Tịnh Viện tiếp tục không nói gì, chỉ im lặng chăm chú nhìn Đường Lỵ Giai, trong mắt cũng không nhìn ra được là đang suy nghĩ cái gì, đến khi Đường Lỵ Giai trong lòng có chút sợ hãi, chuẩn bị bỏ cuộc.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng hợp các oneshot mà bé dịch
أدب الهواةVì quá lười tìm ảnh nên lập lun 1 cái cho nhanh :) Cơ mà có thấy mấy đôi khác xuất hiện cũng không bất ngờ, tại lười tìm ảnh. Đây là hàng dịch chui, xin vui lòng không mang ra ngoài.