Âu Dương Vũ cố tình lảng tránh đi cặp mắt nóng rực của hắn, nàng khẽ ho một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nén nhang đang cháy chỉ còn lại hai phần ba kia, cũng không thấy đi lại, trong miệng từ từ ngâm:
Lan chi y y, tự đắc này hương.
Không thải mà bội, cho lan gì thương.
Hôm nay chi toàn, này hạt vì nhiên.
Ta đi tứ phương, lấy ban ngày năm.
Tuyết sương mậu mậu, tề mạch chi mậu.
Tử như không thương, ta không ngươi cấu.
Tề mạch chi mậu, tề mạch chi có.
Quân tử chi thương, quân tử chi thủ.
Nàng làm được !
Nàng hoàn toàn có thể thực hiện được mọi yêu cầu của công chúa Dao Hoa đưa ra, hơn nữa còn vượt xa sự mong đợi của mọi người nữa, bởi vì loại thể thơ đối bốn chữ này bất luận là thể loại gì cũng đều đứng trong hàng thể thơ bật nhất trong kinh thơ ! Tuyệt đối là một trong những thể thơ kinh điển lưu danh sử sách.
Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn phía Âu Dương Vũ ánh mắt đều thay đổi.
Nếu như nói lần ngâm thơ đầu tiên của nàng chỉ là ăn may thì lần thứ hai này gọi là cái gì? Bọn họ quả thực khẳng định chưa bao giờ nghe qua bài thơ này, cũng chưa bao giờ nhìn thấy bài thơ này lưu lại trong Kinh thi. Cho nên thơ của Âu Dương Vũ tuyệt đối là một trong những thi phẩm đặc sắc chưa từng có.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Âu Dương Vũ, bọn họ quả thực khó có thể tin rằng tại sao một người con gái ngu ngốc háo sắc như trong lời đồn đại bấy lâu bây giờ có thể làm ra một bài thơ mà ngay cả từng câu từng chữ đều trở nên tuyệt diệu đến vậy? Đây mà gọi là ngu ngốc sao? Nếu như nói nàng là kẻ ngốc, thì tất cả những người bọn họ hôm nay ngay cả đề như vậy cũng thực sự không làm được là loại người như thế nào? Đại ngốc sao?
Hoài An vương lẳng lặng nhìn Âu Dương Vũ, tinh tế thưởng thức thơ phẩm về hoa lan không ai có thể sánh bằng, ý cảnh thanh khiết như băng như ngọc, hắn nhìn nàng bằng một đôi mắt trầm ngâm lại không hề chớp mắt . Nếu như nói có thể nhìn ra tính cách của con người qua việc ngâm thơ thì Âu Dương Vũ bây giờ chính là ví dụ điển hình...vô cùng tiêu sái phiêu dật siêu phàm thoát tục.
Nhìn thần thái của Âu Dương Vũ trước mắt , trong lúc nhất thời, trong lòng Hoài An vương cảm thấy có một loại cảm thấy mà ngay cả chính hắn cũng không hiểu tại sao....một cảm giác của sự hối hận.....
Khóe miệng Dạ Trọng Hoa khẽ cong lên, dường như mang chút ý trêu chọc, đôi mắt thản nhiên kiêu ngạo nhìn về phía Hoài An vương.
Bây giờ trong lòng Hoài An vương bắt đầu trở nên đau xót, chén trong tay bất tri bất giác bị bóp vụn hóa thành bột phấn...
"Vương gia..."Nhìn thấy những mảnh vỡ của chén sứ đâm sau vào lòng bàn tay nhất thời bàn tay trắng nõn trơn máu tươi chảy đầm đìa , cung nữ đứng bên cạnh Hoài An vương khẩn trương lên tiếng nhắc nhở.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Hoàn - Edit )Thần Y Sủng Phi Của Tà Vương
Ficción históricaVăn án: Đại hôn ngày đó bị hưu, thân là đích nữ của phủ Thừa tướng - Âu Dương Vũ vì thế mà bị toàn bộ Đông Tấn quốc cười nhạo vào mặt . Nàng - là một đặc công khét tiếng của thế kỉ 21 không ngờ lại có thể xuyên không đến cái thời cổ đại nà...