Phiên Ngoại 14: Hung hăng ngủ.

154 26 2
                                    

Thẳng đến thấy mất người khuân vác thuần thục đem máy gắp thú tràn ngập tình yêu được bọc lại hoàn hảo đưa đến trước cửa trang viên, Mục Phỉ lúc này mới như buông một cục đá trút được gánh nặng.

Cô lại vì thiên sứ tiểu kỳ tích của cô làm một chuyện tốt, vẻ mặt cô ngạo khí tỏ vẻ đắc ý mà nhìn Vưu Nhiên dại ra mặt.

Thật hiển nhiên đối phương là bởi vì có được rất nhiều loại tiểu Hùng ô vuông mới nhất mà vui vẻ.

Vưu Nhiên cứ như vậy yên lặng chăm chú nhìn xe tải đi xa, giống như nàng nhìn thấy ánh vàng rực rỡ của tiền mặt đi xa chính mình.

Đại nhân của nàng luôn là có thể mang đến "Kinh hỉ" trong cuộc sống cho nàng.

"Không cần nhìn, lần sau về nhà em liền có thể gắp đến mệt mỏi luôn nha, Vưu Nhiên." Mục Phỉ chớp động con ngươi nhìn phía người thương của cô.

Vưu Nhiên đành phải nhún nhún vai, không có biện pháp, cũng đã tiền trả, người chủ kia dù vui mừng khôn xiết cũng là dùng biểu tình hoảng loạn ở trước mắt nàng, "Biết rồi biết rồi, nếu đại nhân tặng cho Vưu Nhiên một phần quà lớn như vậy, Vưu Nhiên có phải nên đáp lễ lại hay không?"

Mục Phỉ vừa nghe tiếng nói nhỏ của Vưu Nhiên bắt đầu kiều kiều, liền biết đối phương kế tiếp muốn làm cái gì.

Đạm nhiên trên mặt Mục Phỉ bắt đầu có một chút phiếm hồng, cô điên vô cùng trấn định mà đi đến trước mặt con gái cùng Khuê Nhân còn đang quấy rầy thế giới hai người của mình, Anh Đào từ nhỏ liền thích dán sinh vật viễn cổ, sinh thể đã từng cùng tiểu chó săn nhà mình tồn tại cộng sinh.

"Hai người trở về thế nào." Mục Phỉ nhìn phía các nàng, dò hỏi các nàng hiện tại có về dinh thự không.

"Mẹ, con lái xe đến đây." Anh Đào nói như vậy, ý tứ sâu xa sẽ là: Mình cùng dì Khuê sẽ không đi quấy rầy thế giới hai người của mẹ cùng mommy, không cần hai người phiền toái đưa chính mình.

Mục Phỉ vừa lòng gật gật đầu, Anh Đào vĩnh viễn sẽ không để cô nhọc lòng.

"Khuê Nhân, vậy cậu phải bảo vệ Anh Đào chúng ta cho tốt nha, dẫn con bé an toàn về nhà, ban đêm cũng không an toàn ~" Vưu Nhiên đi đến bên người Khuê Nhân, xin đại công chúa năng lực mạnh mẽ Khuê Nhân.

"Huyết tộc mấy người còn sợ trời tối? Tôi còn trông cậy vào nếu đụng phải mấy người, vậy hai người liền tiện đường cùng Anh Đào cùng nhau trở về đi." Khuê Nhân chỉ chỉ Anh Đào đã xem như thành niên bên cạnh, hy vọng Vưu Nhiên hai người làm mẹ thì nên đem nhãi con về.

"Dì Khuê vậy dì đi đâu?" Anh Đào nháy mắt lạnh mặt, nhìn dì Khuê Nhân đang giấu chuyện gì.

Khuê Nhân kéo kéo tóc, nàng miễn cưỡng cười cười. Nàng có thể có chuyện gì a, đơn giản chính là có chút đói lại muốn ăn chút đồ, nhãi con ở bên cạnh thì nàng có chút ngượng ngùng mà thôi.

Rốt cuộc lúc xem múa ba lê đã kêu đói mấy cái.

Anh Đào nhìn dì Khuê muốn nói lại thôi như vậy, nàng càng không thể để dì Khuê một người đơn độc hành động, nàng không hy vọng Khuê Nhân có chuyện gạt nàng.

Edited | Phía trên môi nàng - Tố Tây | BHTT Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ