34.

1.2K 55 0
                                    

Tin tức Dụ Ngôn bị chấn thương cũng đã bị lộ ra bên ngoài, hiện tại đang nằm trên bảng hot search với vị trí thứ ba.

"Dụ Ngôn bị chấn thương khi tham gia chương trình."

[Người ở trường quay nói là Dụ Ngôn vẫn luôn tích cực tham gia các trò chơi, xui thay lại bị vấp té.]

[Trợ lý thấy nghệ sĩ của mình té liền chạy đến bế cô ấy đến bệnh viện, chuyên nghiệp như thế thì đúng là Đới Manh rồi.]

[Có nặng không vậy? Không phải fan nhưng mà khá hứng thú với Dụ Ngôn, nhìn cô ấy đau như thế tôi còn đau lòng, huống chi fans.]

[Dụ Ngôn bị như thế còn cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, chuyên nghiệp đến thế còn gì.]

Đới Manh cùng Tống Tư Duệ đưa Dụ Ngôn về khách sạn nghỉ ngơi, suốt quãng đường về Dụ Ngôn chỉ nhìn ra ngoài cửa sổ chứ cũng không nói chuyện gì với ai, nàng biết thời gian sắp tới nàng chẳng thể làm được bất cứ điều gì cả... Duy trì trạng thái im lặng suy nghĩ của mình mãi đến khi về đến khách sạn, tâm trạng của Dụ Ngôn cũng không khá lên nổi.

Đới Manh dìu Dụ Ngôn vào phòng, cô thở dài nhìn Dụ Ngôn đang buồn bã kia, nói: "Dụ Ngôn của chị đừng buồn, sắp tới nghỉ ngơi một thời gian rồi quay lại làm việc tiếp nhé?"

Dụ Ngôn mơ màng khẽ gật đầu, nàng hiện tại khóc cũng không khóc nổi vì cái đau như chân lìa khỏi thân đang xâm chiếm lấy tâm trí nàng rồi.

Đới Manh lấy gối kê chân Dụ Ngôn lên như lời bác sĩ dặn, cô nói: "Em nhức không? Chị xuống dưới mua đá lên chườm cho em nhé?"

Dụ Ngôn lắc đầu, nàng nhìn Đới Manh rồi cố gắng gượng cười cho Đới Manh vui, nói: "Đới Manh cho em ôm một cái đi, như vậy sẽ đỡ đau hơn rất nhiều."

Đới Manh không có từ chối Dụ Ngôn, cô nằm kế bên rồi ôm lấy nàng ấy, nói: "Đừng lo lắng nhé, em nhất định sẽ mau khỏi thôi."

Ít nhất cũng 1 tháng...

"Chị sẽ chăm sóc cho em thật tốt để em mau chóng hồi phục, được chứ?" Đới Manh nghe Dụ Ngôn im lặng thì nói thêm.

Dụ Ngôn không biết đang nghĩ cái gì, dừng vài chục dây mới thở dài nói: "Em biết rồi, may là có chị..."

Đới Manh khẽ xoa đầu Dụ Ngôn, nói: "Xin lỗi vì chị đã không bảo vệ cho em tốt..."

Dụ Ngôn bật cười, nói: "Chị lại nói điên nói khùng gì đây? Em chạy thì có 10 Đới Manh nữa mới đỡ em kịp. Em thật sự không sao, chị đừng tự trách mình, có trách thì trách em không cẩn thận."

"Hôn em đi." Dụ Ngôn thấy Đới Manh im lặng, sợ chị ấy lại nghĩ linh tinh nên nàng lại kéo sự chú ý của chị ấy về nàng.

Đới Manh đau lòng nhẹ hôn lên trán Dụ Ngôn một cái, nói: "Chị yêu Dụ Ngôn."

Dụ Ngôn cười cười, nói: "Em cũng yêu chị. Đới Manh chị xem, môi em muốn chị hôn nó."

Dụ Ngôn nói rồi chu môi lên, hướng đến Đới Manh mà đợi chị ấy hôn, Đới Manh mỉm cười, tiến đến trao cho nàng ấy một nụ hôn sâu, nụ hôn nhẹ nhàng lại ướt át hơn bao giờ hết, hình như hai người chưa bao giờ hôn nhau một cách dịu dàng, hôn như thế này lại càng lưu luyến không muốn tách ra.

[Đới Ngôn] [Hoàn] Nữ minh tinh và trợ lý của cô ấyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ