Một quân cờ trắng đặt trên bàn cờ, liên tiếp giết chết vài quân cờ đen.
Tạ An cầm mười quân cờ đen trong tay, cười đến thản nhiên, ngược lại khách nhân đang cùng hắn đánh cờ có chút ngồi không yên, "Tạ công không lo lắng chút nào về chiến sự ở tiền phương sao?"
"Bá vương tháo giáp, cho dù Phù Kiên không chết, cũng đã bị lột da." Lời nói của Tạ An vừa dứt, gã sai vặt liền đem chiến báo đưa tới.
Tạ An cầm lấy nhìn nhìn, liền đem chiến báo ném sang một bên, tiếp tục chơi cờ.
Khách nhân nhịn không được lại hỏi: "Tạ công, tiền phương..."
Tạ An lạnh nhạt nói: "Không có gì, con cháu Tạ gia giành thắng lợi , đến, chúng ta tiếp tục cho xong ván cờ này."
Sắc mặt khách nhân khó hiểu,"Thắng lợi? Tạ công vẫn là thản nhiên như vậy?"
Tạ An lại cười nói: "Nay Tấn quốc ta đã qua một cửa này, có thể có được mười năm an ổn, chẳng lẽ không nên thản nhiên sao?"
"Tâm tình Tạ công thật tốt, tại hạ cảm thấy không bằng." Khách nhân cảm thán một tiếng, không khỏi đứng lên, "Ván cờ này tại hạ kết thúc không được, ta nhất định phải đi ra bên ngoài hỏi thăm một chút, các vị công tử của Tạ gia là giành chiến thắng trận đánh này như thế nào?"
"Ha ha, vậy ngày sau chúng ta lại hẹn cùng nhau đánh cờ đi." Tạ An đứng dậy ôm quyền nói.
"Hảo. Cáo từ." Khách nhân vội vàng đáp lễ, vội vã rời khỏi nơi này.
Tạ An chờ khách nhân đi rồi, kích động phá lên cười, "Thắng lợi, thắng lợi..." Cười đến chảy nước mắt, Tạ An vội vàng lau đi, vô ý một cái, làm lật guốc gỗ, té ngã xuống đất.
Cúi đầu nhìn xuống, guốc gỗ thế nhưng đã gãy làm hai đoạn.
Tạ An nhìn guốc gỗ cười to nói: "Gãy rất hay, gãy rất hay! Huyền nhi ngươi đánh chiếm Lạc Dương, sau này Tấn quốc ta sẽ càng thêm thái bình!"
Chuyện phiền não quốc loạn, liền giao cho Phù Kiên thôi.
Quả thật, bá vương tháo giáp, trận chiến Phì Thủy, quốc lực Đại Tần đại tổn thất, nhất thời khó có thể tiếp tục chinh phạt.
Nghiêm trọng nhất cũng không phải là chuyện này, mà là nghe nói Đại Tần thảm bại, không ít các di dân đã từng bị Đại Tần diệt quốc giống như măng mọc sau mưa xuân mà bắt đầu khởi binh, Đại Tần nhất thời lâm vào nguy cơ khủng hoảng.
Bên trong có di dân Tiên Ti tạo phản đã muốn làm cho Thái tử Phù Hoành giam quốc ở Trường An sứt đầu mẻ trán, lúc này hắn lại nhận được tin tức, Trường Lạc công Phù Phi mang theo đại quân nhắm thẳng về phía Trường An, không cần hỏi nhiều, nhất định là vì ngôi vị Hoàng đế này!
Sau khi phụ hoàng Phù Kiên chiến bại, liền không có tin tức, Lạc Dương thất thủ, chỉ sợ sớm đã gặp bất trắc.
Cẩu Hoàng hậu vì đề phòng đêm dài lắm mộng, một mặt cố ý xúi giục nhà thân mẫu dâng tấu thỉnh cầu Thái tử Phù Hoành đăng cơ trong lúc lâm nguy, một mặt dùng phượng ấn điều động thị vệ hậu cung, bảo vệ xung quanh Hoàng thành, thanh trừ dị đảng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường Ngưng
General FictionTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.