Chương 148: Đứng sững trong tuyết

3.7K 219 17
                                    

Ven sông, ánh đèn ở ngoài lều lay động, Dương Lan Thanh pha một ấm trà ấm, im lặng ngồi ở bên cửa sổ, thân thiết nhìn Tư Mã Yên vẫn đang ngủ say ở trên giường.

Bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài lều có tiếng vó ngựa vang lên, một tướng sĩ Cừu Trì chạy vào, cung kính chắp tay nói với Dương Lan Thanh: "Công chúa điện hạ, mọi chuyện đã chuẩn bị xong."

Dương Lan gật gật đầu, "Nhanh chóng đưa Yên nhi lên xe ngựa, thúc ngựa đưa đến chỗ của Hứa đại nhân." Dừng lại một chút, nàng cố ý trầm giọng nói, "Nhắn với hắn một câu, viên thuốc hắn làm ra, nếu như vô dụng, thứ kế tiếp nhìn thấy, chính là thi thể của bổn cung."

"Dạ!" Tướng sĩ Cừu Trì gật gật đầu, đi tới bên giường, kéo chăn bông bao lấy thân thể Yên nhi rồi ôm Yên nhi đứng lên, cẩn thận đặt lên xe ngựa ở bên ngoài lều.

Dương Lan Thanh đi ra tiễn, phân phó tướng sĩ Cừu Trì thủ vệ hai bên: "Sáu người các ngươi hộ tống Yên nhi quay về Giang Bắc, lưu lại bốn người là được rồi."

"Dạ!"

Nhìn theo xe ngựa đi xa, Dương Lan Thanh hồi phục tinh thần, chỉ chỉ vào trà nóng trong lều, nói: "Trời giá rét, các ngươi đi vào uống một chén trà ấm, làm ấm áp thân đi."

"Tạ ơn Công chúa!" Bốn gã tướng sĩ cừu trì mỉm cười gật đầu, đi vào trong lều.

Khóe miệng Dương Lan Thanh mang theo một nụ cười phức tạp, âm thầm nói: "Yên nhi, ngươi quả nhiên không làm cho ta thất vọng, nếu như toàn thân trở ra, liền hảo hảo ở lại bên cạnh Trừng nhi, phò trợ nàng hoàn thành nghiệp thống nhất Giang Bắc."

Nghĩ đến lúc trước thương lượng cùng Tư Mã Yên dùng kế ly gián Tạ Uyên và mẫu tử Tát Tát, trái tim bất an của Dương Lan Thanh rốt cuộc thả xuống, một hiểm chiêu này, chính là muốn cược xem Tát Tát có chịu ban một ly rượu độc hay không?

Nếu như Tát Tát có thể ban rượu, một bước này, không thể nghi ngờ là Dương Lan Thanh nàng thắng lợi!

Chuyện còn lại chính là, tiếp tục ở ngoài thành chờ đợi, chờ đợi ngày Tạ Uyên cùng Tát Tát trở mặt, tìm cơ hội vào cung, hoàn thành bước tuyệt sát cuối cùng của nàng!

"Tát Tát, ngươi quả nhiên là rất ngạo mạng, những thứ người khác càng muốn có, ngươi càng sẽ không cho, cho nên, ngươi nhất định là thua rồi." Dương Lan Thanh nhẹ nhàng thở dài, cúi đầu lấy viên thuốc trong lòng ra, bỗng nhiên mỉm cười, lẩm bẩm nói: "Thất Cố, nếu như ngươi làm cho ta không thể về được, ta có thành quỷ cũng sẽ không buông tha cho ngươi, đi theo ngươi đời đời kiếp kiếp."

Nói xong, Dương Lan Thanh ngẩng đầu lên, nhìn bông tuyết bay xuống giữa trời đêm, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp, giống như trong những bông tuyết kia có thể nhìn thấy nam tử ôn nhuận đó, đang bung dù mỉm cười với mình.

"Thật sự là có chút nhớ nhung ngươi."

Dương Lan Thanh mím môi, cười đến sáng lạn, hy vọng, một ngày mưu tính kia, đến nhanh một chút.

Trời đất phủ tuyết, ở chỗ này, còn có ở trong một căn phòng nữa.

Từ Trừng nhi nắm binh quyền ở Hán Trung tới nay, trong vòng một tháng, lấy thế tiến công sét đánh không kịp bịt tai, liên tục công chiếm bảy thành trì của Tây Yến, tăng cường quân bị lên năm vạn, đánh hạ Lương Châu, Thái Châu cùng Ninh Châu, làm cho Hoàng đế Tây Yên Mộ Dung Vĩnh không thể không mang binh hội minh cùng Hoàng đế Hậu Yên Mộ Dung Thùy, quyết tâm cùng kháng Tần.

[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ