Chương 97: Phá Trường An

3.9K 231 80
                                    

Ngày hôm sau, Trừng nhi hướng Tấn đế Tư Mã Diệp thỉnh chỉ mang binh Bắc thượng, Tư Mã Diệp vui vẻ đồng ý, cấp quyền một ngàn tinh binh, hy vọng có thể nhanh chóng nghênh hồi Dương Lan Thanh.

Không ngờ Thái tử Tư Mã Thương Lang thế nhưng cũng cùng thỉnh chỉ Bắc thượng, mỹ danh viết là bảo hộ Trừng nhi, kỳ thật trong lòng là lo sợ Trừng nhi đi mà không về.

Từ kiến nghị của Thái tử, Tư Mã Diệp nghe ra ý tứ của hắn, cẩn thận liếc mắt đánh giá Trừng nhi một cái, Trừng nhi vừa đi, có lẽ thật sự sẽ ở lại cố quốc Cừu Trì không trở về, nếu như vậy, ngày sau Bắc thượng nhất thống thiên hạ, khó nói sẽ không thành địch thủ.

Những năm gần đây, hắn đã nghe nói đến không ít bản lãnh của Thanh phi Đại Tần, nếu như nàng tức giận, bồi dưỡng Trừng nhi xưng đế Giang Bắc, quả thật là có khả năng hình thành kết quả giằng co Nam Bắc.

Càng nghĩ, vẫn là cảm thấy lời nói của Thái tử hợp lý, lập tức hạ lệnh, Thái tử Tư Mã Thương Lang mang theo một vạn binh mã tướng hộ Bắc thượng, cần phải nghênh hồi Dương Lan Thanh.

Trừng nhi biết mọi chuyện thành đã định, biện pháp duy nhất chính là tới Cừu Trì trước, cùng mẫu phi thương lượng mọi chuyện, lại tính toán bước tiếp theo.

Vì thế, đại quân Bắc thượng, bước trên những phiến thổ địa không ngớt phong hỏa.

Cùng ngày, lúc trưởng Công chúa cầu phúc ở chùa, mất tích thần bí, Tư Mã Diệp tìm kiếm khắp nơi không thấy, chỉ có thể ra lệnh cho Tạ Uyên lùng sục tung tịch của Tư Mã Yên ở xung quanh.

Cố Cừu trì, cố cung Cừu Trì.

Khóe miệng Dương Lan Thanh mang theo một chút cười khổ, ngơ ngác nhìn bản thân mình trong gương đồng, lẩm bẩm nói: "Thì ra những chuyện trước kia, bất quá là một hồi chê cười."

"Công chúa điện hạ..."

Hứa Thất Cố bưng chén thuốc đứng bên cạnh mang vẻ mặt ưu sắc nhìn nàng, thiếu niên Giang Nam, hôm nay biến thành thiên tử Tấn quốc, đáng tiếc, lúc này người chấp chương sau lưng, cũng không phải Dương Lan Thanh nàng.

Dương Lan Thanh nhíu mày, thân mình run run đến lợi hại, nhưng không có đáp lại Hứa Thất Cố.

Hứa Thất Cố nhìn đến đau lòng, những lời trong lòng muốn nói, một câu cũng không nói ra khỏi miệng được.

Dương Lan Thanh đột nhiên hít vào một hơi, xoay người qua, hốc mắt đỏ hồng đến lợi hại, khóe mắt thế nhưng không có một chút nước mắt nào.

"Thất Cố, Tấn quân một đường Bắc thượng, cần phải chú ý cẩn thận, để tránh cho bọn họ đột nhiên cắn chúng ta một cái, chỉ sợ Cừu Trì sẽ lâm vào chiến loạn, trở nên bị động."

"Hảo." Hứa Thất Cố gật gật đầu.

Dương Lan Thanh tiếp nhận chén thuốc, ngửa đầu đem chén thuốc uống cạn, nói: "Nay chờ đợi duy nhất của bổn cung là sớm ngày gặp lại Trừng nhi..."

"Công chúa điện hạ tin rằng Trừng Công chúa chính là Tề vương Tấn quốc hôm nay?"

"Tuy rằng bổn cung còn nghĩ không thông, vì sao Trừng nhi lại đột nhiên xuất hiện ở Kiến Khang, cũng cùng hắn...Tấn đế Tư Mã Diệp nhận thức, nhưng nếu không phải Trừng nhi, hắn làm sao có thể nhận thức nhi tử bằng túi gấm?" Dương Lan Thanh cắn răng nói xong, hít vào một hơi, "Nợ bổn cung, sớm hay muộn bổn cung muốn đòi lại! Trừng nhi còn sống liền tốt rồi, nay nàng là Tề vương Tấn quốc, lại là có lợi đối với chúng ta."

[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ