"Mọi lời nói dối, chung quy sẽ có ngày phải phơi bày dưới ánh mặt trời, Trừng Công chúa, ngươi nói phải không?"
Trong tẩm cung Hoàng hậu đã cho lui cung nữ nội thị, Tát Tát Hoàng hậu đem một lọ Kim Sang dược đặt ở trên bàn, cau mày hỏi.
Hai tay Trừng nhi bị trói ở phía sau hờ hững nhìn Tát Tát Hoàng hậu, "Nếu nương nương đã nói rõ ràng như vậy, không ngại lại nói rõ thêm một chút, rốt cuộc muốn ta làm cái gì?"
Tát Tát Hoàng hậu có chút đáng tiếc mà liếc mắt nhìn Trừng nhi một cái, nói: "Bổn cung thật ra rất hâm mộ Dương Lan Thanh, dạy dỗ được một nữ nhi như ngươi." Thoáng ngừng một chút, Tát Tát Hoàng hậu âm lãnh cười cười, "Bổn cung cũng không phải người vô tình như vậy, thầm nghĩ muốn làm trao đổi với ngươi, nếu như ngươi có thể làm chuyện này cho bổn cung, bổn cung có thể đáp ứng ngươi, lưu lại tính mạng của ngươi và Dương Lan Thanh."
"Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ngươi sao?" Trừng nhi lạnh lùng liếc nhìn Tát Tát Hoàng hậu một cái, "Nếu như ta làm theo lời của ngươi, không một ai có thể thoát chết được." Nói xong, Trừng nhi đột nhiên oai nghiêm mỉm cười, "Nếu như ta đoán không sai, ngươi sở dĩ không vạch trần thân phận của ta trên điện, là vì Phò mã Tạ Uyên. Ngươi đã dám dùng mạng của mẫu phi để áp chế ta, ta vì sao không dùng tính mạng của Phò mã đến áp chế ngươi?"
"Chậc chậc, ngươi thật ra nhìn mọi việc cũng đủ thấu triệt đi." Tát Tát Hoàng hậu nói xong, dùng âm thanh lạnh lùng nói, "Chết một nam tử, đổi lấy ba cái mạng của các ngươi, bổn cung vẫn là có lợi! Tin rằng ngươi hiểu được, Tâm nhi là Công chúa, chết một Phò mã, còn có thể lại tìm người khác, ngươi cho là bổn cung sẽ sợ ngươi sao?"
"Ngươi!" Trừng nhi nghe ra ý tứ trong lời nói của Tát Tát Hoàng hậu, tiểu cô cô cùng Thanh Hà nhất định cũng nằm trong tay nàng! Trong lòng chợt lạnh, giờ khắc này, tính mạng của một mình nàng, gánh lấy tính mạng của ba người, cho dù Tố Tố một mình ở bên ngoài, nếu như tiểu cô cô xảy ra chuyện gì không hay, Tố Tố nhất định cũng sống không được!
"Kim Sang dược này ngươi mang về, nói mẫu phi của ngươi hảo hảo trị thương cho ngươi, tin rằng vài canh giờ sau, Hoàng thượng sẽ sai người tới bắt ngươi đi đích thân thẩm vấn." Tát Tát Hoàng hậu cầm lấy Kim Sang dược trên bàn, nhét vào trong lòng Trừng nhi, "Ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, rốt cuộc có tin bổn cung hay không?"
Trừng nhi cười lạnh một tiếng, "Chuyện tới nước này, ta còn có thể lựa chọn sao?" Nói xong, Trừng nhi xoay người đi, "Thỉnh nương nương đưa ta trở lại thiên lao đi."
"Tốt lắm!" Tát Tát Hoàng hậu vừa lòng gật gật đầu, đi tới cửa đại điện, cao giọng hô: "Người tới, đưa Tề vương điện hạ quay về thiên lao!"
"Dạ!" Thị vệ nghe được Hoàng hậu phân phó, lập tức tiến lên áp giải Trừng nhi đi về phía thiên lao.
Tạ Uyên chờ Tư Mã Diệp đi xa, đứng ở trước đại môn thiên lao đợi một hồi lâu, rốt cuộc nhìn thấy Trừng nhi bị áp giải trở về, nắm thật chặt những sợi tóc bạc trong lòng bàn tay, nghênh đón.
"Các ngươi tạm lui xuống trước đi." Tạ Uyên phất tay áo ý bảo thị vệ lui ra, "Có ta ở đây, không có việc gì."
"Dạ!" Thị vệ cùng thủ vệ thiên lao tạm thời rời khỏi tầm mắt Tạ Uyên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường Ngưng
Ficción GeneralTruyện edit theo sở thích cá nhân. Giữ nguyên văn phong QT.