Chương 111: Đào yêu khúc

4.7K 243 27
                                    

Vào lúc bình minh, tính mạng của Tư Mã Thương Lang đã được bảo vệ, Hứa Thất Cố rời khỏi điện, chuẩn bị trở về sắc thuyết bổ huyết cho hắn.

"Thái tử điện hạ!"

Phó tướng Tấn quốc vội vã đi vào điện, đem thủ dụ vừa nhận được trình cho Tư Mã Thương Lang, "Hoàng thượng có lệnh, lệnh cho Thái tử nhanh chóng cùng Tề vương trở về Kiến Khang!"

Tư Mã Thương Lang mang vẻ mặt tái nhợt tiếp nhận thủ dụ, khóe miệng cong lên, cười nói: "Hừ hừ, lúc này, xem bọn họ còn dùng cái gì để lấy cớ kéo dài!"

Phó tướng liếc mắt nhìn người trong điện một cái, muốn nói lại thôi.

Tư Mã Thương Lang cho lui những người khác trên điện, nói: "Có chuyện gì cứ nói đi."

Phó tướng gấp giọng nói: "Hoàng hậu nương nương đặc biệt gởi tới cho điện hạ một cái túi gấm."

Tư Mã Thương Lang tiếp nhận túi gấm, phất tay ý bảo phó tướng lui ra, chờ đến khi phó tướng đi xa, lúc này mới đem túi gấm mở ra, đọc những gì Tát Tát Hoàng hậu viết trên đó.

"Suýt nữa đã hỏng đại sự!" Tư Mã Thương Lang ảo não tự mắng một câu, đem tờ giấy ném vào ngọn lửa trong điện cháy rụi.

Tư Mã Thương Lang sờ sờ cái gáy bị băng vải quấn chặt, nhíu mi lẩm bẩm: "Xem ra Cừu Trì này không phải là nơi để ở lâu nơi, nhất định phải nhanh chóng buộc bọn họ hồi Kiến Khang mới là kế sách tốt nhất."

"Rút củi dưới đáy nồi." Tư Mã Thương Lang lặp lại một lần những chữ được dặn dò trên tờ giấy, ánh mắt hiện lên một chút sát ý, "Tư Mã Trừng, ngươi sống lâu một ngày, ngôi vị Thái tử của ta liền một ngày không xong, cho nên, ngươi không thể trách ta được!" Tròng mắt chuyển động, Tư Mã Thương Lang lại nghĩ xem những chuyện tiếp theo nên làm thế nào, "Cô cô, xem ra, ngươi cũng không thể tồn tại."

"Tham kiến Tề vương điện hạ!" Chợt nghe thấy bên ngoài vang lên thanh âm của thị vệ.

Tư Mã Thương Lang đem túi gấm nhét vào trong lòng, hung tợn nhìn về phía Trừng nhi.

"Thủ dụ của phụ hoàng đã đến, chỉ sợ đại hôn của ngươi, tạm thời phải gác lại!" Không đợi Trừng nhi mở miệng, Tư Mã Thương Lang liền cầm thủ dụ quơ quơ ở trước mặt Trừng nhi, "Ngươi không biết phân biệt thân sơ như vậy, trở lại Kiến Khang, ta nhất định muốn để cho phụ hoàng hảo hảo thu thập ngươi!"

"Thủ dụ?" Trừng nhi vốn cố ý đến đây để nói với Tư Mã Thương Lang một câu, nữ tử đâm hắn bị thương tối hôm qua đã sợ tội mà nhảy xuống giếng, không ngờ thế nhưng lại nhìn thấy thủ dụ đến từ Tấn quốc.

Trừng nhi nhìn thủ dụ thật cẩn thận, không khỏi thở dài một hơi, phụ hoàng a phụ hoàng, ngươi chung quy là lo lắng ta cùng mẫu phi ở lại Giang Bắc.

Tư Mã Thương Lang cầm lại thủ dụ từ trong tay Trừng nhi, nghiêm mặt nói: "Sao? Sợ rồi? Không dám trở về? Còn muốn dùng cái cớ gì để ở lại đây sao?"

Trừng nhi nghiêm mặt nói: "Người nên sợ, không phải chính là hoàng đệ ngươi sao? Ngươi làm xằng làm bậy với tiểu cô cô, nên nghĩ xem rốt cuộc nên giải thích với phụ hoàng thế nào mới đúng!"

[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ