Chương 90: Yến thọ Tấn đế

4.4K 233 4
                                    

Đại thọ của Tấn đế Tư Mã Diệu, cả nước cùng ăn mừng, trên dưới Kiến Khang, lụa đỏ khắp nơi trên đường phố, vô cùng náo nhiệt.

Bắt đầu từ khi Tạ Tửu Tửu gả vào Tạ gia, đối với những yến tiệc trong cung đình, liền lấy lý do thân thể không khoẻ để từ chối không đi, hôm nay tất nhiên cũng lấy lý do tương tự.

Nếu không, để cho Tư Mã Diệu nhận ra mình, kế hoạch nhất định sẽ bị gián đoạn.

Tạ Tửu Tửu một tay nắm lấy bàn tay Khánh nhi vừa mới biết đi, tay kia thì sửa sang lại nếp uốn trên vạt áo của Tạ Uyên, cười nói: "Thành bại đều ở tối nay, phu quân, một đường cẩn thận."

Tạ Uyên khẽ nhíu mày, nói: "Nàng quả thật là nữ nhi của Tử Triệt huynh?"

Tạ Tửu Tửu hé miệng cười nói: "Tám chín phần mười là như vậy, chính là ca ca đã không còn trên nhân gian, rốt cuộc là đúng hay không đúng, cũng không trọng yếu. Quan trọng là, Tửu Tửu có thêm một thân nhân, chẳng lẽ phu quân không vui mừng thay cho ta sao?"

"Đúng hay không đúng, dù sao rồi cũng sẽ lộ ra khỏi mặt nước. Có vài người, Diêm vương không nhất định là sẽ thích." Dừng một chút, Tạ Uyên chân thành nhìn Tạ Tửu Tửu, "Tửu Tửu ngươi cảm thấy vui mừng, ta tất nhiên cũng vui mừng thay cho ngươi." Tạ Uyên giãn chân mày ra khẽ thở dài một tiếng, nói: "Nếu đại nghiệp hoàn thành, ngươi...Nhất định phải đi sao?"

Tạ Tửu Tửu lắc đầu nói: "Chính là rời khỏi Tạ gia, quay lại làm thân phận Công chúa của ta, mà ngươi, cũng có thể lấy nàng vào cửa, chân chính cho nàng một thân phận chính thê, những năm qua, thật sự là ủy khuất cho nàng."

Tạ Uyên có chút ảm đạm cúi đầu xuống, sờ sờ đầu của Khánh nhi, "Khánh nhi cũng đã quen gọi ngươi là mẫu thân, chỉ sợ hắn..."

"Ta chung quy không phải là thân mẫu, không nên xen vào giữa ba người các ngươi." Tạ Tửu Tửu nhìn hắn muốn nói lại thôi, vội vàng nói, "Nhanh chóng tiến cung đi, để tránh trễ canh giờ, rước lấy phiền toái."

Tạ Uyên hít vào một hơi, gượng cười nói: "Hôm nay có lẽ thúc thúc sẽ phải oán trách người cháu bất hiếu như ta, sắp sửa hủy hoạn thanh danh trăm năm của Tạ gia."

"Chuyện này ngươi có thể yên tâm, ta đã thu thập được không ít thủ dụ mà Tư Mã Diệu muốn đối phó với thúc thúc, ngươi làm như vậy, bất quá cũng là vì an toàn của Tạ gia, hắn thấy những thứ này, nhất định sẽ không trách ngươi." Tạ Tửu Tửu khuyên giải an ủi nói.

Tâm tình Tạ Uyên dễ chịu một chút, chỉ có thể cáo biệt Tạ Tửu Tửu, lên xe ngựa, một đường đi về phía cửa cung.

Tửu Tửu, qua tối nay, khoảng cách giữa chúng ta, sẽ không chỉ cách xa như từ Tạ phủ đến Hoàng thành.

Tạ Tửu Tửu nhìn theo Tạ Uyên đi xa, không khỏi hít vào một hơi, xoay người bế Khánh nhi lên, cho dù không phải là thân mẫu, những năm qua ở chung, trong lòng đối với hài tử này vẫn là có vài phần bận tâm.

Tạ Tửu Tửu sờ sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Khánh nhi, lại cười nói: "Khánh nhi, nương vẫn là có chút luyến tiếc ngươi."

[BHTT] Edit - Phất huyền thập tam khúc - Lưu Diên Trường NgưngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ