Tiếng chuông mười hai giờ đêm vang lên, bầu không khí trong hội trường được đẩy lên cao trào, người được xưng là No1 Mon cầm mic đi lên sân khấu battle, chỉ vào Tống Giang trong đám đông, rap theo tiết tấu:
"Hey, Caesar, có gan lên sân khấu không, battle với tôi một trận, xem tôi đánh cậu đến không thể phản kháng, cho cậu biết Mon lợi hại như thế nào."
Đám đồng bắt đầu hò reo ồn ào, đẩy Tống Giang, muốn anh lên sân khấu đấu một trận với Mon, nhưng Tống Giang không muốn đáp trả cậu ta.
Anh ngồi bên cạnh Duẫn Nhi, hỏi cô còn muốn uống thêm một cốc sữa bò nữa không.
Tiếng nhạc xập xình bên tai vô cùng ồn ào náo nhiệt, cô ghé sát vào tai anh, to tiếng nói: "Hình như người đó đang khiêu khích anh đấy."
"Tôi biết."
"Anh không phải đáp lại ư?"
Tống Giang hứng khởi nhìn cô, vẻ mặt lại như không quan tâm: "Muốn tôi đáp lại hay không, cô nói đi."
Duẫn Nhi quay đầu lại, nghe thấy Mon còn đang khiêu khích: "Trốn sau lưng đàn bà con gái thế này đâu phải anh hùng, có giỏi thì lên sân khấu, cùng bố mày đấu một trận tử chiến."
Cô có phần khó chịu, nói với anh "Cho cậu ta nhìn thấy sự lợi hại của anh đi."
Tống Giang cong khoé miệng, đứng dậy nói với Đại Cẩu: "Để ý chị dâu nhà cậu đấy."
"Yên tâm." Đại Cẩu ngồi xuống bên cạnh Duẫn Nhi, bày tư thế bảo vệ ra: "Chị dâu thiếu một sợi tóc, B-dog sẽ đọc ngược từ dưới lên."
Duẫn Nhi không nhịn cười ra tiếng: "B-dog đọc ngược lại, còn không phải là chó..."
Vừa nói ra cô đã che miệng dừng lại.
Đại Cẩu kêu lên: "Chị dâu là người xã hội hả, ngay thẳng như vậy!"
Không cẩn thận nói lời thô tục, mặt cô đỏ lên: "Thật xin lỗi thật xin lỗi! Tôi không cố ý."
Đại Cẩu không quan tâm vẫy tay.
Trong tiếng cười nói, Tống Giang uống một hơi cạn sạch cốc bia, lập tức đi lên sân khấu.
Tiếng ồn ào náo nhiệt tiếng gào xung quanh càng sâu, ánh mắt mọi người đều bị hai người kia hấp dẫn. Duẫn Nhi cũng duỗi tay hét lên: "Caesar cố lên!"
Tống Giang thuận tay tiếp nhận mic mà MC đưa, đối mặt với khiêu khích của Mon, khóe miệng anh tùy ý cong lên, bình thản thờ ơ.
Càng tiếp xúc sâu với Tống Giang, cô càng cảm thấy anh rất khó hiểu.
Tính tình anh thật sự không tốt, thường xuyên sầm mặt giận dỗi. Đôi khi, anh lại giống như rất rộng lượng, ví dụ như ở trên sân khấu battle, anh chưa bao giờ tức giận hay nhục nhã người khác.
"Vì sao cậu ấy không tức giận?" cô hỏi Đại Cẩu: "Người kia nói thật là khó nghe."
Đại Cẩu cười cười: "Xem ra chị dâu cũng chưa thật sự hiểu hết Caesar của chúng ta rồi."
Duẫn Nhi muốn nói, tôi thật sự không phải chị dâu của cậu, nghĩ lại, thôi kệ đi, tùy cậu ấy nghĩ như thế nào thì nghĩ vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tổng Hợp Truyện 9
Romance🌺 Làm Nũng Trong Lòng Anh (Ngọt Ngào Hóa Thô Bạo Trong Anh) 🏵️ Em Có Nhiều Chiêu Dỗ Anh