Chương 58: Gặp gỡ Fael

604 43 8
                                    

"Trong cậu thoải mái quá nhỉ."

"Hiển nhiên rồi, tất cả là nhờ công của Stella-san mà."

"Tôi rất vui vì cậu thích."

"Mou~ 2 người thật là... mau vào chuyện chính đi chứ..."

Sau một khoảng thời gian khá lâu vui vẻ trong phòng tắm thì cuối cùng chúng tôi cũng đã tập trung tại nơi của Miko, vẫn là căn phòng cũ và vị Miko của lúc trước.

Thế nhưng lần này lại có một sự thay đổi nho nhỏ trong mối quan hệ của chúng tôi, tôi cũng chẳng thể hiểu nổi tại sao nữa, vì một số lý do khác nhau mà tôi và Stella lại rất hợp ý nhau.

Hợp ý tới mức như 2 người bạn thân lâu ngày không gặp lại vậy.

Tuy nó lạ thật nhưng như vậy cũng tốt, không có đồng minh nào mà tốt hơn bạn bè cả, đúng không?, hơn cả thế được kết bạn với một người có nhiều quyền lực như vậy không phải là rất tốt sao?

"Được rồi ta cũng không vòng vo làm gì nữa, vào chuyện chính luôn thôi."

"Được thôi."

"Trước tiên thì tôi xin gửi đến các cậu lời cảm ơn chân thành nhất từ chúng tôi, vì đã giúp chúng tôi đánh đuổi được thảm họa đó."

"Yah~ tôi cũng đã nói là sẽ giúp mà nên đừng cúi đầu như thế, hơn nữa tôi cũng chẳng nói là tôi giúp không công đâu."

"Tôi hoàn toàn hiểu điều đó, vậy nói tôi biết cậu muốn gì ở tôi đây?"

Stella nhìn tôi với ánh mắt cực kì nghiêm túc, nó khiến cho vẻ mặt vui tươi lúc ban đầu gần như chỉ là ảo ảnh vậy, ánh mắt đó như đã nhìn thấu tâm can của tôi vậy, nó khiến tôi không thể lơ là chút nào được, tôi cần phải nâng sự tập trung của bản thân lên cao nhất để không bị ánh mắt đó nhìn thấu tâm trí tôi.

Mà hình như các thương nhân và những người sở hữu chức vụ cao trong cung điện, đều có cái ánh mắt như muốn xuyên thấu con người này khi họ tập trung vào chuyện chính của họ vậy.

Nếu phải nói thì đây chắc hẳn là điều tôi sợ nhất khi đối mặt với họ, vì tôi nào có giỏi về lĩnh vực này cơ chứ.

Nhưng chỉ tập trung thôi thì không đủ, đi đôi với nó là việc suy nghĩ một cách kỹ lưỡng về những gì tôi sắp nói.

Mà nói gì thì nói tôi cũng chẳng biết rằng bản thân nên nói gì cho được đây, trở thành bạn bè sao?, hay là đồng minh?, hay là...

Không có lấy một bằng chứng cụ thể hay đây chỉ là một suy nghĩ vừa chợt xuất hiện trong đầu tôi thôi, nhưng cái suy nghĩ đó lại đột nhiên chiếm lấy lý trí của tôi và tự bản thân bật ra ngoài mà không có lấy một sự ngăn cản nào ngăn lại cả.

"Tôi muốn Stella-san thành của tôi."

Khoảng khắc câu nói đó được thốt ra không gian xung quanh đã trở nên tĩnh lặng hơn bao giờ hết, tất cả đều bị đứng hình trong vài phút trước câu trả lời đầy bất ngờ đến từ tôi.

Tôi đã nói điều gì đó tệ lắm sao?, dù tôi có nói ra nhưng tôi cũng chẳng biết bản thân mình vừa nói những điều gì, cứ như tôi đã bị một cái gì đó nhập hay chỉ đơn giản là do bản năng của tôi đã vô tình chiếm lấy cái cơ thể này và thốt ra những gì mà nó đã suy nghĩ.

[OLN] Aita no SekaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ