Chap 10: Yêu một người

178 12 1
                                    

Khi min yoongi tỉnh dậy, đã là trưa ngày hôm sau. Bên cạnh trống rỗng không có người, park jimin đã đi đến công ty.

min yoongi đứng dậy, nhất thời cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Có thể là tối hôm qua ở trên du thuyền hóng gió bị cảm lạnh.

min yoongi đành phải xuống giường, ở trong ngăn kéo lấy ra thuốc trị cảm, uống thuốc xong lại tiếp tục nằm lên giường. Lại bởi vì bị cảm nên thân thể có chút khó chịu. min yoongi nhắm mắt lại, nép vào chăn bông rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không biết, đến tận chiều tối mới tỉnh lại.

Chỉ là không biết vì cái gì, rõ ràng đã uống thuốc rồi, nhưng sau khi tỉnh dậy lại càng thấy chóng mặt hơn. Bất quá min yoongi mạnh mẽ đánh lên tinh thần, đi rửa mặt thay đồ.

Buổi tối còn có lớp, min yoongi thay xong quần áo, ở phòng bếp tùy tiện ăn chút gì đó liền đi ra ngoài. Bên ngoài gió rất lớn, min yoongi  đi ở trên đường vốn đang có chút choáng váng đầu, hiện tại bị gió thổi qua mới thanh tỉnh được một chút.

Lớp học đàn bắt đầu lúc 7 giờ rưỡi,min yoongi đến trường sớm hơn nửa tiếng, rót một cốc nước nóng rồi ngồi vào phòng làm việc nghỉ ngơi.

Một lúc sau, có người vào văn phòng.

Người tiến vào là một vị giáo viên nam đã hơn ba mươi tuổi, nhìn thấy min yoongi ở trong văn phòng liền ngạc nhiên nói: "Tiểu yoon tới sớm vậy."

"Thầy Jung." min yoongi cười chào hỏi.

Thầy Jung đi đến chỗ ngồi phía sau min yoongi , mở cửa sổ bên hông cho thông gió, lại nhìn thoáng bầu trời, không khỏi cảm thán: "Hình như trời sắp mưa..."

"Rõ ràng ngày hôm qua còn nắng, vậy mà hôm nay liền lạnh đến không chịu được." Thầy Jung thở dài một tiếng, nhìn ra ngoài cửa sổ, chợt chú ý đến một nơi nào đó bật cười: "Có người đang tỏ tình."

Nghe xong, min yoongi  cũng có chút tò mò đi tới bên cửa sổ, nhìn thấy cách đó không xa trên quảng trường nhỏ, một đám người trẻ tuổi vây xung quanh một chỗ, rất náo nhiệt.

Ở giữa đám đông là một chàng trai đang cầm trên tay một bó hoa hồng lớn. Người chung quanh còn đang không ngừng ồn ào: "Ở bên nhau! Ở bên nhau!"

Thầy Jung cười cười, nhịn không được lại cảm thán: "Tuổi trẻ thật tốt!"

min yoongi nhìn nhóm thanh niên 17, 18 tuổi trên quảng trường, biểu tình trên mặt cũng bất tri bất giác nhu hòa lại: "Đúng vậy."

Tuổi trẻ thật tốt!

"Tiểu yoon vẫn còn trẻ." Thầy Jung vỗ vỗ bả vai min yoongi : "Không giống tôi, đều đã hơn ba mươi tuổi."

min yoongi cười cười, không nói gì. Kỳ thật cậu cũng không còn trẻ nữa. Ít nhất là bây giờ, cậu không thể trở lại tâm trạng như khi cậu mười tám tuổi.

min yoongi nhìn nhìn chàng trai cầm hoa hồng, trong lòng đột nhiên có chút hâm mộ.

Mười tám tuổi thật là tốt.

Dám yêu dám hận, không màng tất cả.

Tuổi trẻ là như vậy, đơn thuần lại mãnh liệt.

ᴄʜᴜʏᴇ̂̉ɴ ᴠᴇʀ [ ᴍɪɴɢᴀ]/ᴍɪɴɢɪ || ǫᴜᴀɴ ʜᴇ̣̂ ᴛʜᴇ̂́ ᴛʜᴀ̂ɴNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ