Chạng vạng tối, máy bay hạ cánh.
Người đại diện ở bên cạnh không ngừng lẩm bẩm: "Lúc trước không phải cậu nói với tôi là sang năm mới kết hôn sao? Sao giờ nói cưới là cưới luôn vậy, xong rồi mới báo với tôi?"
Min yoongi lơ đễnh mở vali lấy quần áo ra cất vào trong tủ quần áo, còn nói: "Tên của em cũng đã sửa lại rồi, 'gigi Gigi' là nghệ danh."
Người đại diện gật đầu, nôn nóng đi tới đi lui quanh phòng, lại hỏi: "Vậy hai người tính khi nào công khai?"
"Sang năm đó ạ."
Người đại diện: "Thế thì cậu đeo chiếc nhẫn này ở chỗ khác đi, đeo ở vị trí đó lộ liễu quá."
Min yoongi nhìn chiếc nhẫn trên tay, nghĩ nghĩ thì thấy lúc quay phim đeo nhẫn cũng không tiện lắm bèn tháo nó ra cất vào trong hộp để bảo quản.
Người đại diện lại dặn dò thêm một chút rồi rời đi. Min yoongi một mình ở trong phòng, tắm rửa sớm rồi nằm trên giường nghỉ ngơi, đồng thời nhắn định vị qua cho park Jin.
Bên cạnh trống rỗng, không có ai cả. Min yoongi vùi mình vào trong chăn, nhắm mắt lại. Có thể là trong khoảng thời gian này đã quen ngủ chung với park jimin rồi nên bây giờ sau khi tách ra thì một mình cậu ngược lại có chút không ngủ được.
Mấy ngày sau đó, sinh hoạt dần khôi phục lại như bình thường. Mỗi ngày thức dậy lúc năm sáu giờ để đến phim trường, buổi tối nếu thuận lợi thì sẽ kết thúc công việc tầm sáu bảy giờ, có đôi khi phải quay cảnh đêm đến rạng sáng mới xong.
Mà bởi vì bận quá, min yoongi cũng không có nhiều thời gian xem điện thoại, chỉ có thể đến tối trước khi ngủ theo thói quen gửi tin nhắn định vị qua cho park jimin
Chờ tới khi cuối cùng cũng có thời gian rảnh thì đã là hơn nửa tháng sau. Min yoongi gọi điện cho park Jimin.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, trong điện thoại liền truyền đến giọng nam: "Em đang nghỉ ngơi à?"
"Ừm." Min yoongi nằm ở trên giường: "Hôm nay em được nghỉ."
"Muốn trở về không?"
"Xa quá." Min yoongi giải thích: "Tối mai em còn có cảnh quay nữa, cho nên không có thời gian đi tới đi lui được."
Đầu dây bên kia điện thoại im lặng, cũng không nói gì.
Một lúc sau, park jimin mới nói: "Đã hơn nửa tháng rồi."
"Bên đoàn phim vẫn còn chưa quay xong." Min yoongi thở dài một tiếng: "Chắc là phải quay thêm vài tháng nữa."
Park jimin ừ một tiếng. Trong điện thoại rất yên lặng, hai người đều không biết nên nói gì, ngay cả tán gẫu vài câu cũng không biết, nhưng lại không nỡ cúp máy.
Cuối cùng vẫn là park jimin lên tiếng trước: "Vậy em bận việc trước đi."
Park jimin cúp điện thoại, không quấy rầy thêm nữa. Nhưng sau khi cuộc gọi kết thúc rồi, park jimin vẫn nhìn chằm chằm vào lịch sử trò chuyện trên màn hình.
Mà bên cạnh, jeon jungkook ngồi trước bàn làm việc với vẻ mặt đầy tò mò đánh giá park jimin, thử hỏi: "Nếu anh luyến tiếc như vậy thì sao không đi gặp cậu ấy đi?"
BẠN ĐANG ĐỌC
ᴄʜᴜʏᴇ̂̉ɴ ᴠᴇʀ [ ᴍɪɴɢᴀ]/ᴍɪɴɢɪ || ǫᴜᴀɴ ʜᴇ̣̂ ᴛʜᴇ̂́ ᴛʜᴀ̂ɴ
Tiểu thuyết Lịch sửᴄᴏᴜᴘʟᴇ ᴄʜɪ́ɴʜ: ᴘᴀʀᴋ ᴊɪᴍɪɴ x ᴍɪɴ ʏᴏᴏɴɢɪ ᴛʜᴇ̂̉ ʟᴏᴀ̣ɪ: ᴆᴀᴍ ᴍʏ̃, ʜɪᴇ̣̂ɴ ᴆᴀ̣ɪ, ᴛɪ̀ɴʜ ᴄᴀ̉ᴍ, ᴄᴀ̂̉ᴜ ʜᴜʏᴇ̂́ᴛ, ɴɢᴜ̛ᴏ̛̣ᴄ ʟᴜʏᴇ̂́ɴ, ɢᴜ̛ᴏ̛ɴɢ ᴠᴏ̛̃ ʟᴀ̣ɪ ʟᴀ̀ɴʜ, ɢɪᴏ̛́ɪ ɢɪᴀ̉ɪ ᴛʀɪ́, 1ᴠ1, ᴛʜᴇ̂́ ᴛʜᴀ̂ɴ, ʜᴇ. (ᴄʜɪ́ɴʜ ᴠᴀ̆ɴ sᴇ, ᴘʜɪᴇ̂ɴ ɴɢᴏᴀ̣ɪ ᴍᴏ̛́ɪ ʜᴇ) sᴏ̂́ ᴄʜᴜ̛ᴏ̛ɴɢ: 193 ᴄʜᴜ̛...