Lăng Thiên Tự lúc này trong lòng đổ mồ hôi lạnh, Hàn Khuynh Vũ xem ra đã biết hết toàn bộ mọi chuyện rồi, nhưng hắn không thể nào dễ dàng như vậy nhận tội, Hàn Khuynh Vũ quyết không thể biết được hắn như thế nào giết hại Lăng Thiên Vỹ, Lăng Thiên Vỹ chết tại Túy Hoa Lâu đây là sự thật, cùng hắn có liên quan gì chứ ?
_Hoang đường, Nhiếp chính vương điện hạ, Thiên Vỹ là thân đệ đệ của ta, cùng ta trưởng thành, ta nào có lý do đi giết hại thân để đệ của mình chứ ? Ngược lại vương gia, ta nghe nói Hạ Lan Minh Châu là nghĩa nữ của Thành Thân Vương, là cùng vương gia và thế tử năm đó quan hệ phi thường thân mật. Người muốn hộ Hạ Lan Minh Châu, liền tùy tiện định tội danh cho ta, vương gia, người không thấy bản thân mình có mức nào nực cười sao ?-Lăng Thiên Tự tất nhiên cũng không kém cạnh.
Văn võ bá quan lại một lần nữa hướng ánh mắt về Hàn Khuynh Vũ, thì ra quan hệ giữa vương gia và Hạ Lan Minh Châu lại mật thiết như vậy. Vương gia mất đi Hạ Lan Minh Châu, tất nhiên sẽ vì Hạ Lan Minh Châu mà trút giận lên toàn bộ Lăng gia, đây không phải là không thể.
_Lăng Thiên Tự, bản vương hạch ra ba tội của ngươi. Ngươi đây ý muốn nói, tội danh giết hại đệ đệ ngươi không nhận, bản vương hiểu được, vậy hai tội kia, ngươi có nhận hay không ?-Hàn Khuynh Vũ làm đến nước này, còn sợ đám đại thần kia biết quan hệ của Hạ Lan Minh Châu với Thành vương phủ sao ?
_Ta không giết hại đệ đệ, vậy làm sao có thể làm ra chuyện giết người giá họa, giết người miệt khẩu.-Lăng Thiên Tự miệng.
_Như vậy ý ngươi nói, nếu bản vương đưa ra được chứng cứ xác thực ngươi giết hại nhị công tử, như vậy là cả ba tội danh trên của ngươi, ngươi là đều có tội rồi.-Hàn Khuynh Vũ hỏi ngược lại.
_Ta... ta không hề nói như thế.-Lăng Thiên Tự cãi lý, Hàn Khuynh Vũ đây là đạo lý gì.
_Bản vương cũng không nhất thiết phải nhiều lời với ngươi, dù sao thì tội danh giết hại thủ túc của ngươi, không chờ bản vương định đoạt, Dự vương tự mình cũng sẽ có chủ kiến xử trí ngươi. Hôm nay xét xử ngươi, cũng là đưa ra được bằng chính định tội ngươi mà thôi.-Hàn Khuynh Vũ nhếch môi.-Tuyên triệu Tử Hoàn.
Trương Viện Sĩ nghe thấy tên của Tử Hoàn, trong lòng không khỏi rạo rực, Tử Hoàn nàng ấy về rồi ? Trương Viện Sĩ hướng ánh mắt ra cửa, nhìn thân ảnh Tử Hoàn từng bước tiến tới, vẫn là dáng vẻ thanh nhã, cao lãnh của nàng ấy, nửa điểm cũng không đổi. Nàng ấy rời đi mới hai tháng mà bản thân Trương Viện Sĩ cảm thấy nàng ấy rời đi đã nhiều năm vậy.
_Thuộc hạ tham kiến thái hậu nương nương, tham kiến vương gia.-Hàn Khuynh Vũ trước mặt Nhạn Thanh Ca và Hàn Khuynh Vũ, khom người hành lễ.
_Đứng dậy đi, Tử Hoàn, bản vương mệnh ngươi nói lại toàn bộ những gì ngươi đã điều tra được.-Hàn Khuynh Vũ phất tay, hôm nay Lăng Thiên Tự, nhất định phải chết.
_Dạ vương gia.-Tử Hoàn đứng dậy, từ trong tay áo lôi ra một lọ dược, đưa đến trước mặt của Lăng Thiên Tự.-Đại công tử, ngươi xem một chút, có biết thứ này, là gì không ?
Tử Hoàn nhẹ mở lọ dược ra, đưa về hướng Lăng Thiên Tự. Lăng Thiên Tự nhìn thứ bột màu đen được đổ ra khỏi lọ dược liền không khỏi kinh hãi... thứ này, sao lại ở đây và Tử Hoàn, sao lại có được nó ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT- Hoàn - Tự viết] Quyền khuynh thiên hạ
RomanceTác phẩm: Tác phẩm bách hợp thứ 2 của Hạ Uy, mong các bạn ủng hộ nhé <3 Tác giả: Hạ Hạ Uy Uy Thể loại: Cổ đại, hoàng tộc tranh đấu, HE Tuyến nhân vận: Hàn Khuynh Vũ, Nhạn Thanh Ca, Tử Hoàn, Hạ Lan Minh Châu, Mạc Như Thuần,... Tình trạng: Đang v...