Chap 124: Hạ bệ

1.2K 70 8
                                    

Đại thần một lần nữa lại xì xào bàn tán, đúng vậy, năm đó tiên hoàng sủng ái Hàn Khuynh Vũ, không ngừng giao cho trọng trách. Hàn Khuynh Vũ trên triều đường cũng đối với Hàn Chính Lăng thập phần cung kính, chưa có nửa điểm đối với Hàn Chính Lăng chống đối. Nhưng Vĩnh Thân vương thì khác, Vĩnh Thân vương đối nghịch tiên hoàng đã lâu, từ khi tiên hoàng đăng cơ đã vô cùng bất mấn, bất cung bất kính ai cũng biết rõ. Cho nên nói Hàn Khuynh Vũ muốn giết Hàn Chính Lăng thì bọn chúng cảm thấy Vĩnh Thân vương giết Hàn Chính Lăng còn hợp lý hơn rất nhiều.

_Hoàng thượng, người cũng quá vội vàng rồi đi, người rốt cuộc căn cứ vào đâu mà tố giác nhiếp chính vương gia đây. Nhiếp chính vương là Chiến thần của Đại Thiên, vừa vì người, vì Đại Thiên mà tranh đấu, thập tử nhất sinh trên chiến trường. Vậy mà vừa mới trở về không bao lâu, lại bị hoàng thượng gán cho một tội danh mưu nghịch lớn như vậy. Hoàng thượng, nếu người không nói rõ, thì người đây chính là nghi kỵ công thần, tâm tư nhỏ nhen, như vậy sau này ai dám vì người mà phụng sự nữa chứ.-Trương Á Bằng lúc này lên tiếng, liền không nể mặt mà bóc trần tâm tư trẻ con của Hàn Doanh. Đám tướng lĩnh cũng vô cùng ủng hộ lời này của Trương Á Bằng.

_Trẫm tất nhiên có chứng cứ,... -Hàn Doanh tức giận nhìn đám đại thần đưa ánh mắt khinh thường nhìn hắn ở phía dưới, hắn lặp bắp nói không ra lời.

_Doanh nhi, con lập tức im ngay cho ai gia.-Nhạn Thanh Ca tất nhiên cũng không tin lời Hàn Doanh nói, nhưng nàng cũng hoàn toàn không tin Hàn Khuynh Vũ. Nàng ở cùng với Hàn Khuynh Vũ lâu như vậy, nếu nói Hàn Khuynh Vũ không có bất mãn đối với Hàn Chính Lăng thì chính là nói dối. Hàn Khuynh Vũ thích quân... chuyện này Nhạn Thanh Ca tin là thật, nhưng nếu nàng ta đã dám giết Hàn Chính Lăng, vậy thì nàng ta sao có thể không giết Hàn Doanh chứ. Cho nên cho dù có là sự thật, nàng cũng phải khiến Hàn Doanh ngậm miệng, Hàn Doanh quả thật không thấy được mức độ nghiêm trọng của lời nó nói sao?

_Mẫu hậu, Hàn Khuynh Vũ quả thức đã giết hại phụ hoàng, đã giết hại phụ hoàng a. Trẫm có nhân chứng,...

*CHÁT* Đây là lần thứ hai trong nhân sinh của Nhạn Thanh Ca mà nàng đánh Hàn Doanh, cho dù có chứng cứ thì sao, trong hoàng cung này ai ai cũng là người của Hàn Khuynh Vũ, cho dù Hàn Khuynh Vũ có thích quân thì thế nào, hiện tại vạch trần sự thật này, kẻ đầu tiên chịu bất lợi chính là Hàn Doanh.

Hàn Doanh kinh hãi nhìn về phía Nhạn Thanh Ca, mẫu hậu lại tát hắn, nàng vì Hàn Khuynh Vũ mà tát hắn, lúc này hắn thực sự tin tưởng, mẫu hậu và Hàn Khuynh Vũ, quả nhiên có tư tình. Nếu không mẫu hậu nhất định không năm lần bảy lượt mà như vậy đánh hắn.

_Mẫu hậu... người...!

_Còn dám chừng mắt với ai gia, những lời con vừa nói, con có biết có mức nào nghiêm trọng hay không. Biểu tỷ của con cả đời vì Đại Thiên mà không tiếc thân mình, tranh thiên hạ này cho con, cho toàn bộ Hàn thị gia tộc. Con không những không biết ơn lại như vậy gán tội danh phản nghịch cho biểu tỷ con, hoàng đế, con nói lời này, ai tin được con chứ?-Nhạn Thanh Ca không tiếc ở trước mặt toàn bộ triều thần mà giáo huấn Hàn Doanh một trận.

_Mẫu thân, nàng ta giết hại phụ hoàng, đây là tội mưu nghịch, con không hề gán ghép cho nàng ta.-Hàn Doanh vẫn như vậy ngu đần, không hiểu thâm ý sâu xa trong lời nói của Nhạn Thanh Ca.

[BHTT- Hoàn - Tự viết] Quyền khuynh thiên hạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ