Chap 28: Đối mặt

2.4K 143 18
                                    

Ngày hôm sau, cả Nhạn Thanh Ca và Hàn Khuynh Vũ đều tại công cung tiễn Nhạn phu nhân trở về. Nhìn thấy Nhạn Thanh Ca thần sắc hồng nhuận, thân thể tốt lên thực sự khiến Hàn Khuynh Vũ thở phào nhẹ nhõm.

_Mẫu thân, người trở về nhất định phải bảo trọng sự khỏe, nữ nhi... thật sẽ rất nhớ người.-Nhạn Thanh Ca năm tay Nhạn phu nhân, lưu luyến không thôi.

_Sức khỏe của ta so với đứa nhỏ suốt ngày sinh bệnh như con còn tốt hơn nhiều lắm. Con ở trong hoàng cung cũng để tâm sức khỏe của bản thân một chút, dù sao có Vũ nhi để tâm đến con, ta cũng yên tâm.-Nhạn phu nhân nhẹ trách mắng.

_Mẫu thân...-Nhạn Thanh Ca bất bình, sao mẫu thân nàng cứ tìm cách nói tốt cho Hàn Khuynh Vũ như thế.

_Cô mẫu thỉnh an tâm, con ở trong hoàng cung nhất định sẽ chăm sóc thái hậu chu toàn.-Hàn Khuynh Vũ mỉm cười hướng Nhạn phu nhân thi lễ.

_Được rồi, hai đứa còn bận chính sự, ta cũng nên trở về rồi. Thanh nhi, nhớ lời mẫu thân dặn, phải hảo hảo để tâm đến bản thân.-Nhạn phu nhân đối với Nhạn Thanh Ca thâm tình căn dặn.

_Mẫu thân... nữ nhi nhớ rồi.-Nhạn Thanh Ca không kìm được nước mặt, thực sự nàng không muốn Nhạn phu nhân rời đi một chút nào.

Nhìn xe ngựa đưa Nhạn phu nhân đi xa dần, Nhạn Thanh Ca không khỏi cảm thấy buồn bã, nước mắt cứ như vậy rơi xuống, biết đến bao giờ... mới có thể được gặp lại mẫu thân đây. Hàn Khuynh Vũ thấy nàng như vậy, cũng cảm thấy thay nàng đau lòng, liền tiến lại gần, ôm lấy vai nàng.

_Được rồi... sau này ta sẽ tìm cách để cô mẫu có thể thường xuyên vào cung thăm nàng, nàng nhìn xem... đường đường là thái hậu mà khóc như vậy, cung nữ và thị vệ sẽ cười nàng đấy.-Hàn Khuynh Vũ kéo Nhạn Thanh Ca vào lòng nàng, dỗ dành một câu.

_Mẫu thân đi rồi... cuối cùng vẫn chỉ còn mình ta đơn thân độc mã lưu tại hoàng cung này.-Nhạn Thanh Ca khổ sở nói, đêm trong hoàng cung dài lắm, lạnh lắm... thực sự nàng không biết, cuộc đời còn lại của nàng... có thể chịu được sự hiu quạnh này hay không?

_Nàng nói gì thế? Nàng còn có ta... ta hứa sẽ không rời bỏ nàng.-Hàn Khuynh Vũ ôm lấy Nhạn Thanh Ca có phần chặt hơn, dùng hơi ấm của bản thân để sưởi ấm cho thân thể của nàng ấy.

Nghe được lời này, tự nhiên Nhạn Thanh Ca lại nhớ ra điều gì, tức giận đẩy Hàn Khuynh Vũ ra, đem thái độ bực tức trở về Thọ Khang cung. Hàn Khuynh Vũ đối với thái độ của Nhạn Thanh Ca thực cũng không có gì bất ngờ, liền như vậy theo Hàn Khuynh Vũ hướng Thọ Khang cung đi tới. Vừa vào đến cửa cung, Nhạn Thanh Ca lập tức sai người đóng cổng cung lại nhưng cũng không kịp để Hàn Khuynh Vũ một cước đá ra. Hàn Khuynh Vũ tức giận hướng chính điện đi tới, nhìn Nhạn Thanh Ca đến nhìn cũng không dám nhìn nàng.

_Tất cả lập tức cút hết ra ngoài cho bản quận chúa, không có bản quận chúa cho phép, không ai được bước vào.-Hàn Khuynh Vũ quát Hỉ nhi và đám cung nữ, khiến cho họ thực sự sợ hãi vô cùng.

_To gan... Hàn Khuynh Vũ, đây là tẩm cung của ai gia, ngươi lấy quyền gì mà ra lệnh cho người của ai gia chứ. Ai gia lệnh cho ngươi cút, cút ngay cho ai gia.-Nhạn Thanh Ca cũng không kém cạnh, hướng Hàn Khuynh Vũ quát lớn.

[BHTT- Hoàn - Tự viết] Quyền khuynh thiên hạNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ