Lão bản làm cho ta mười chén cơm chiên trứng!
Nếu như những lời này được kêu lên từ một cửa hàng nhỏ thì lão bản sẽ rất cao hứng nhưng ở trong quán của Bộ Phương thì hắn rất không vui.
Hắn đang chuẩn bị tiến vào trong nhà bếp thì chợt dừng lại, xoay người, nhìn Tôn Khải Tường mặc áo choàng có màu sắc rực rỡ kia, nghiêm túc nói:
- Vị khách nhân này, cơm trứng chiên trong quán có giới hạn mỗi ngày chỉ ăn một lần, ngươi có thể dùng thử rau xào hoặc mỳ khô... À hoặc là có thể thử cơm chiên trứng phiên bản nâng cấp.
Tôn Khải Tường sững sờ, như kiểu hắn không ngờ mình sẽ bị cự tuyệt vậy, lập tức nhìn Bộ Phương như một người đần vậy đồng thời quạt giấy trong tay chỉ về hắn ở phía xa xa, nhếch miệng nói:
- Chẳng lẽ ngươi không biết bổn thiếu gia là ai?
Một trong tam đại hoàn khố của kinh thành Tôn Khải Tường, ai mà không biết, ai không hiểu! Chỉ là một lão bản của quán ăn nhỏ mà dám từ chối hắn, quả thực là không biết sống chết.
Bộ Phương nhíu mày, cẩn thận nhìn chằm chằm vào Tôn Khải Tường, nhìn thoáng qua đôi mắt dài nhỏ xấu xí mà lại có cá tính kia... nhưng hắn thật sự chưa gặp qua.
- Ta không biết ngươi, nhưng đây là quy củ của quán, không ăn thì có thể rời đi.
Bộ Phương thản nhiên nói.
- Ơ! Có cá tính, bổn công tử thích nhất là phá hỏng quy củ! Hôm nay nếu ngươi không làm cho ta mười chén cơm chiên trứng thì ta sẽ đập phá cái quán ăn này của ngươi! Một cái quán ăn ở góc nhỏ mà dám trước mặt bổn thiếu gia nói quy củ!
Tôn Khải Tường nở nụ cười, ở trong đế đô mà lại không biết hắn, có chút ý tứ ah.
Tiếu Yên Vũ nhìn đã không thuật mắt rồi, nàng thật không ngờ Tôn Khải Tường lại đi theo nàng đến cái quán ăn này, nếu như quán ăn này bị hủy thì nguyên nhân lớn nhất chính là do nàng.
- Tôn Khải Tường, ngươi quy củ một chút! Nếu như tới dùng cơm thì hãy ngồi mà ăn thật ngon, chẳng lẽ ngươi muốn ta đá văng ngươi ra?
Thanh âm của Tiếu Yên Vũ mang theo một tia hàn ý, chậm rãi nói.
Tiếu Tiểu Long sớm đã dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm vào Tôn Khải Tường.
Bộ Phương nghe xong câu nói mà Tôn Khải Tường uy hiếp nhưng khuôn mặt vẫn không biểu tình như cũ, thái độ lạnh nhạt giống như coi lời uy hiếp của Tôn Khải Tường chỉ là đánh rắm vậy.
Hắn vuốt thẳng bàn tay một phát, nhàn nhạt nhìn Tôn Khải Tường, nói:
- Phá quán ăn của ta? Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh như vậy, nói thêm câu nữa ta sẽ vĩnh viễn liệt tên ngươi vào sổ đen.
Tiếu Yên Vũ ngẩn ngơ, Tiếu Tiểu Long cũng sửng sốt, bọn hắn thế nào cũng không nghĩ ra dựa vào đâu mà Bộ Phương đối với uy hiếp của Tôn Khải Tường không có một chút sợ hãi, thế lực của Tôn Khải Tường ở đế đô rất lớn, coi như là quán ăn đứng đầu của đế đô là Phượng Tiên lâu cũng không dám trêu chọc hắn, cái quán nhỏ này của Bộ Phương lấy ở đâu ra lực lượng như vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới
General FictionTrong thế giới huyền ảo, nơi có những võ giả chỉ cần một cái vung tay đã khiến cho núi bị phá tan, vung chân có thể ngăn chặn sông lớn lại tồn tại một quán ăn nhỏ. Chỉ là một quán ăn nhỏ lại khiến cho vô số cường giả kéo đến. Lý do đặc biệt chính là...