- Ngươi có biết ta muốn đóng gói mang về cho ai ăn không hả?
Liên Phúc không nghĩ tới Bộ Phương vậy mà lại dám cự tuyệt yêu cầu của mình, điều này khiến hắn có chút tức giận.
- Hoàng đế bệ hạ muốn ăn đồ ngươi làm ngươi có biết không!? Đây là sự vinh quang vô cùng đó!
Bộ Phương nhíu mày, có chút không vui nhìn. Hắn rõ ràng đã nói rõ ràng như vậy, tiểu điếm không cung cấp dịch vụ đóng gói, thái giám này sao lại nghe không hiểu chứ?
- Ngươi nói đi, muốn bao nhiêu tiền mới có thể đóng gói? Ngươi ra giá đi.
Liên Phúc nhìn thái độ không chút dao động nào của Bộ Phương, cảm thấy hơi khó thở, tay hoa hất lên, hừ một tiếng rồi nói.
- Ngươi vẫn nghe không hiểu lời ta nói sao?
Mặt Bộ Phương vẫn không thay đổi lườm hắn, không thèm để ý đến thái giám này nữa, quay người trở lại trong phòng bếp, bưng món ăn sau cùng ra.
Dùng lá trúc to bản bao quanh Hải Lệ Bao màu vòng óng, giấu đi hương khí.
- Đây là món ăn sau cùng, Hải Lệ Bao, cái này có thể đóng gói mang về, ngươi mang về cho Bệ hạ ăn đi.
Sau khi Bộ Phương đem Hải Lệ Bao đưa cho Liên Phúc xong liền thản nhiên nói.
Liên Phúc ngẩn ngơ, theo bản năng tiếp nhận lấy, liếc nhìn Hải Lệ Bao đươnc bọc trong những lá trúc, tuy hương vị rất thơm, nhưng mà... So với những món ăn hoa lệ như canh đầu cá đậu hũ trước đó, Hải Lệ Bao này thật sự là có chút khó coi.
Bản thân mình ăn nhiều mỹ thực như vậy, kết quả sau cùng chỉ đem một phần Hải Lệ Bao bọc qua loa khó coi này về... Có thể bị bệ hạ mắng chết không đây?
- Bộ lão bản... Thật sự không thể đóng gói nữa sao? Ta ra giá 100 viên nguyên tinh cũng không được?
Liên Phúc cắn cắn môi, ai oán nhìn Bộ Phương.
Toàn thân Bộ Phương run lên, bị ánh mắt của Liên Phúc nhìn khiến cả người hắn đều nổi da gà, nắm thật chặt cổ áo, quay đầu về trong phòng bếp, không nhìn thẳng Liên Phúc tổng quản.
Liên Phúc thấy Bộ Phương rời đi, thở dài một hơi, mặt mũi tràn đầy vẻ u sầu nhìn chằm chằm Hải Lệ Bao trong tay mình, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ rời đi.
Đưa mắt nhìn Liên Phúc thái giám rời đi, Âu Dương Tiểu Nghệ lập tức hưng phấn đi tới trước mặt Bộ Phương.
- Ông chủ, cho ta một phần Hải Lệ Bao!
Âu Dương Tiểu Nghệ thanh tú động lòng người hô.
- Ừm? Ngươi muốn ăn bây giờ sao?
Bộ Phương hơi sững sờ, nghi ngờ hỏi một câu. Không phải Tiểu Nghệ đã nói muốn chờ tới lúc trở về để mang cho cha mẹ nàng ăn sao?
Âu Dương Tiểu Nghệ nuốt nước miếng một cái, nhếch miệng cười nói:
- Ta không nhịn được đó, thay bọn họ nếm thử hương vị trước xem như thế nào.
Được thôi, tuy Bộ Phương đã nhìn ra nha đầu này chỉ là đang thèm ăn thôi, nhưng cũng cũng không nói toạc ra, chỉ bảo nàng đợi một lát.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới
General FictionTrong thế giới huyền ảo, nơi có những võ giả chỉ cần một cái vung tay đã khiến cho núi bị phá tan, vung chân có thể ngăn chặn sông lớn lại tồn tại một quán ăn nhỏ. Chỉ là một quán ăn nhỏ lại khiến cho vô số cường giả kéo đến. Lý do đặc biệt chính là...