Cảnh Du bị Ngụy Châu đẩy mạnh vào tường, cậu thở không ra hơi. Ngụy Châu vẫn đang rất tức giận, ánh mắt nhìn Cảnh Du như muốn đốt cháy khuôn mặt cậu ấy.
- Anh nói lại tôi nghe, anh lại muốn đi sao, anh lại muốn xa tôi nữa sao, nói lại tôi nghe.
Cảnh Du nuốt nước bọt xuống cổ họng, nói rất khó khăn.
- Nếu em muốn anh sẽ ở lại, chỉ cần em muốn thì anh sẽ không đi đâu hết.
Ngụy Châu vẫn nhìn thẳng vào mắt Cảnh Du, cậu nói trong hơi thở gấp gáp.
- Vậy thì ở lại đi, ở lại bù đắp cho những đau khổ của em bảy năm qua đi, ở lại để em hành hạ anh cho những khổ sở trong lòng em được giải tỏa đi, ở lại đi.
Cảnh Du đầu gật lia lia, nói gấp gấp không kém gì hơi thở của Ngụy Châu.
- Anh sẽ ở lại, anh sẽ ở lại.
Bốn mắt nhìn nhau, sóng lòng trào dâng như nước thủy triều, tràn ngập trong lòng thoát ra ngoài theo từng lỗ chân lông. Ngụy Châu thả tay Cảnh Du ra đưa tay ra sau ót kéo đầu Cảnh Du sát lại mặt mình. Cảnh Du không ngần ngại lấy một giây, đặt ngay nụ hôn nồng cháy lên môi Ngụy Châu. Nụ hôn mà cậu đã khao khát bảy năm nay, nụ hôn chứa đựng cả đau thương lẫn hạnh phúc.
Sau một giây bất ngờ Ngụy Châu cũng nhanh chóng thích ứng với những gì đang diễn ra. Cậu đáp lại nụ hôn của Cảnh Du bằng sự cuồng nhiệt của tuổi trẻ, bằng sự oán hận của đau thương và bằng tình yêu mãnh liệt mà cậu đang có.
Hai hơi thở hòa chung làm một, hai đầu lưỡi quấn quyết đuổi bắt nhau, cơ thể của cả hai bùng cháy. Cảnh Du bố thốc Ngụy Châu lên đẩy xuống giường, phần thân trên đã bị lột trần của Ngụy Châu nóng rực. Hai đôi môi vẫn không nỡ rời nhau. Ngụy Châu đưa tay cởi áo Cảnh Du ra, hành động gấp gáp như nếu bỏ lỡ một giây thôi cũng đánh mất đi của cậu một thứ quý giá.
Chỉ vài phút sau, cả hai thân thể đã trần truồng nhưng hai đôi môi vẫn dính chặt lấy nhau, hơi thở gấp gáp khiến lòng ngực cả hai va đập vào nhau đầy kích thích.
Cảnh Du tách môi mình ra nâng đầu dậy nhìn Ngụy Châu, ánh mắt Ngụy Châu phát ra cơn lửa dục tình mãnh liệt nhìn Cảnh Du. Đưa tay vuốt ve gò má Ngụy Châu Cảnh Du thì thầm.
- Ngụy Châu, anh yêu em, lúc nào cũng yêu. Anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa, không bao giờ.
Ngụy Châu kéo mạnh đầu Cảnh Du xuống, cậu cắn vào cổ anh mình nói trong hơi thở khó khăn.
- Anh thử xa em một lần nữa xem, em sẽ giết anh, em không nói đùa đâu.
Cảnh Du gật đầu, hạnh phúc tràn ngập bao trùm lấy cổ họng khiến cậu không thể nói thêm được gì nữa. Lúc này cậu chỉ biết lấy nụ hôn để bày tỏ tình yêu của mình, lấy ái ân nồng cháy để thể hiện khát khao của mình.
Khi toàn thân cả hai đã bị lửa tình đốt cháy hừng hực Cảnh Du trườn xuống phần thân dưới của Ngụy Châu, cậu yêu chiều vuốt ve " Tiểu Châu tử", Ngụy Châu bị kích thích liền cong thắt lưng lên khiến " tiểu Châu tử" dựng thẳng đứng trước mắt Cảnh Du đầy dũng mãnh. Không bỏ lỡ cơ hội Cảnh Du đưa miệng bao trọn lấy "cậu bé xinh đẹp" trước mặt mình. Cổ họng Ngụy Châu phát ra tiếng kêu ồ ồ, toàn thân cậu vặn vẹo, yết hầu giật giật liên tục trước sự hầu hạ nhiệt tình của khoang miệng Cảnh Du.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hải Nhân Ngoại Truyện
FanfictionCredit : Tôi Là Thương (Facebook) Lịch Update truyện : VÀO THỨ 2,4,6 VÀ CHỦ NHẬT HÀNG TUẦN