Quyển 09 - Chương 472

338 37 4
                                    

Chương 472: Tổ ba người sống động như lời tả.

Bình Quả Thố bị Cố Phi thành công đánh chết. Mà gã cũng là mục tiêu nhiệm vụ truy nã hàng ngày của Cố Phi, sau khi giết chết sẽ phải chịu trừng phạt gì thì Cố Phi cũng không biết được. Sẽ phải ngồi tù ư? Thật không rõ là cần ngồi bao lâu. Trong mớ tư liệu dày cui mà Danor George đưa cho Cố Phi, liệt kê từng tội ác Bình Quả Thố PK, lại chỉ riêng không có ghi điểm PK hiện tại của gã là bao nhiêu, nếu như để thằng nhóc này ngồi tù, thế thì tính toán số giờ ra sao chứ.

Cố Phi không lòng tâm trạng thay gã suy nghĩ nhiều, số 3 hư hư thực thực chui vào trong phòng còn đang chờ hắn tới đuổi bắt. Cố Phi bước nhanh về phía căn phòng người nọ chui vào, đạp chân đẩy cửa ra xong, liền thấy người nọ che mặt, vô cùng bình tĩnh đứng ở nơi gần cửa sổ.

Cố Phi vội dừng bước lại, không gấp tiến lên. Biểu hiện của người nọ bình tĩnh như thế, lẽ nào ở đây có bẫy gì ư?

Cố Phi dùng một tay vịn cửa phòng giữ cửa mở, mắt dò la trong phòng.

Vệ binh, trong phòng này có thật nhiều vệ binh, nhưng chuyện này không phải chuyện gì đáng giá ngạc nhiên, vệ binh là NPC thường xuyên xuất hiện nhất ở trong tòa thị chính. Trừ đó ra, Cố Phi không nhìn ra có cơ quan đặt bẫy gì cả, càng không cảm giác được sát khí ẩn nấp. Điều này làm cho hắn cũng thấy căng thẳng lên, không phát hiện được bẫy, luôn là đáng sợ nhất.

Cố Phi nhìn chòng chọc gã che mặt trước mắt mình, thu mọi cử động của đối phương vào đáy mắt, đề phòng gã bày trò gì đó. Thật đáng tiếc Cố Phi không có bản lĩnh của số 2, đối phương đứng ngay trước mắt mình, nhưng chỉ nhìn thân hình không thể đoán được đây là ai. Nói đi nói lại, dù tháo khăn che mặt có khi hắn cũng không biết, hắn căn bản không quen số 3.

Càng làm Cố Phi cảm thấy bất an hơn là khí chất của người nọ, dáng vẻ trong lòng đã chuẩn bị sẵn hình như không phải giả vờ bình tĩnh, khẳng định gã có kế hoạch nào đó.

Cố Phi vừa nghĩ như thế, vừa cảnh giác thêm, nhưng từ đầu đến cuối hắn vẫn không ra tay trước, hắn sợ mình vừa ra tay liền nằm trong mong muốn đối phương đã tính kế trước. Trò chơi này, có lúc không phải chơi trang bị, không chơi kỹ thuật, mà chơi đọ sức trí tuệ.

Bầu không khí nơi đây vô cùng căng thẳng, chí ít Cố Phi cảm thấy thế. Giằng co hồi lâu, Cố Phi nhìn thoáng qua đồng hồ, mới trôi qua có một phút.

Nhưng hắn đã quyết định lùi một bước để đánh trả, hắn tiếp tục đứng đó bất động, so tính nhẫn nại à, Cố Phi có tự tin không thua bất kì ai cả.

Nhưng chỉ một phút đồng hồ này, tình huống bên đối thủ hình như có biến đổi, thoạt nhìn gã đã mất đi dáng vẻ bình tĩnh tính trước. Điều này làm Cố Phi hơi thất vọng, một đối thủ có vẻ bụng dạ đen tối, đọ sức khí thế mới có một phút liền xuất hiện vẻ thua cuộc. Khiến Cố Phi cảm thấy hắn không phải chơi trò chơi giải trí, mà càng chơi càng thấy cô độc...

Ánh mắt của đối phương, từ mất đi kiên nhẫn, biến thành khó hiểu. Gã nghi ngờ nhìn một đống vệ binh bên người.

Pháp Sư Cận Chiến (Q5-Q10) - Hồ Điệp LamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ