Nghe nói tới phân chia gia sản, tất cả mọi người trong phòng đều trở nên im lặng. Trình lão phu nhân dẫn đầu bước vào, Trình Du Cẩn theo sau Khánh Phúc Quận chúa, lúc nàng tiến vào, vừa hay đứng cạnh Trình Nguyên Cảnh. Trình Du Cẩn lập tức dừng lại, lùi về sau một bước, vô cùng hiếu thuận nói: "Mời Cửu thúc!"
Lúc này Trình Du Cẩn hận không thể xem Trình Nguyên Cảnh như tổ tông mà cung phụng. Trình Nguyên Cảnh liếc nhìn Trình Du Cẩn, bước vào bên trong trước nàng một bước. Trình Du Cẩn theo sau, lúc tiến vào phòng của Trình lão Hầu gia, ánh mắt nàng vô thức rơi trên chiếc tủ âm tường bằng gỗ lim, sau đó, lại như không có chuyện gì mà chuyển tầm mắt.
Rất nhanh trong phòng bệnh đã chật kín người, Trình lão Hầu gia nằm trên giường, thấy mọi người đã tề tựu đông đủ, bắt đầu nói: "Ta đã không còn bao nhiêu thời gian nữa, nhân lúc tinh thần còn ổn định, muốn phân chia gia sản cho rõ ràng."
Trình Nguyên Hàn nói: "Phụ thân, người nói lời gì vậy, thân thể người vẫn còn khoẻ mạnh mà."
Lời này nói ra, Trình lão Hầu gia cảm thấy nực cười, các nhi tử của ông luôn trông ngóng ông qua đời, lão đại ít ra còn có gì nói đó, lão nhị lúc này rồi vậy mà vẫn còn giả vờ giả vịt. Trình lão Hầu gia cũng không muốn đôi co, nói: "Huynh đệ ruột thịt phải tính toán minh bạch, nhân lúc ta vẫn còn sống, còn quản được các ngươi, phải mau chóng phân chia gia sản cho rõ ràng. Nếu không, đợi tới lúc ta mất rồi, các ngươi vì một chút tiền mà đấu đá lẫn nhau, há chẳng phải khiến người ta chê cười hay sao?"
Trình Nguyên Hiền và Trình Nguyên Hàn đều trở nên ngượng ngập, Trình lão Hầu gia ho vài cái, nói tiếp: "Tước vị của nhà chúng ta là đời thứ hai, ta mất rồi, lão đại vẫn có thể kế thừa tước vị, đợi đến đời của Bảo Nhi thì đành phải dựa vào ân sủng của Thánh Thượng. Ta đã tận tâm tận lực rồi, phần còn lại để các ngươi tự gánh vác. Sau khi lão đại kế thừa tước vị, tất cả đất đai của tổ tiên đều thuộc về lão đại, nhà lão nhị tiếp tục ở lại Hầu phủ, nhưng việc bếp núc sẽ do phu nhân của đại phòng cai quản."
Trình Nguyên Hiền gật đầu lia lịa: "Phụ thân, nhi tử đã rõ. Từ giờ, nhi tử và nhị đệ sẽ tận tâm hiếu kính với phụ mẫu."
Điều này tất cả đều rõ ràng, Trình lão phu nhân vẫn còn sống, huynh đệ hai người họ không thể dọn ra ở riêng được, Trình Nguyên Hiền sớm đã biết tước vị của hầu phủ và đất đai của tổ tiên sẽ thuộc về mình, việc chăm lo dưỡng lão cho phụ mẫu cũng vậy. Cái mọi người thực sự quan tâm chính là việc phân chia tài sản.
Quả nhiên, sau khi nghỉ một lúc, Trình lão Hầu gia tiếp tục nói: "Trừ sản nghiệp Hầu phủ ra, tiền bạc sẽ chia thành ba phần, lão đại, lão nhị và cửu lang mỗi người một phần. Những đồ vật giá trị khác đều quy đổi thành bạc, chia đều cho ba người."
Trình Nguyên Hàn nghe vậy lập tức cuống lên: "Chia thành ba phần ư?"
Trình Nguyên Hàn và Nguyễn thị vốn nghĩ rằng toàn bộ gia sản sẽ được chia làm hai phần. Đại phòng đã có phần đất đai của tổ tiên để lại dưới danh nghĩa phủ Hầu gia, vốn đã chiếm ưu thế, chia thành hai phần hay ba phần mà nói đối với bọn họ đều không có khác biệt gì lớn, nhưng phân chia như vậy với nhị phòng mà nói, quả thực ảnh hưởng không hề nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Thái Tử Vạn Phúc
RomanceTrình Du Cẩn là tỷ tỷ trong một cặp tỷ muội sinh đôi, vốn đã có một mối hôn sự tốt đẹp được định sẵn, thế nhưng sau này nàng mới biết, vị hôn phu Tĩnh Dũng Hầu đã nhìnn nhầm nàng thành muội muội cho nên mới tới cửa cầu hôn. Tĩnh Dũng Hầu và muội muộ...