Trình Nguyên Cảnh lúc này hoàn toàn khác xa với những gì mà Trình Du Cẩn đã từng nhìn thấy trước đây.
Trạch Diên Lâm nhìn thấy được sự thay đổi của Trình Nguyên Cảnh, khóe miệng y khẽ nở một nụ cười lạnh lùng, đồng thời y cũng tỏa hết sát khí trên người ra để đối mặt với hắn: "Trình Nguyên Cảnh, ngươi cố tình đuổi nàng ấy đi, rốt cuộc là ngươi muốn nói cái gì?"
"Không có gì, chỉ là muốn nhắc nhở người mà thôi." Trình Nguyên Cảnh bày ra vẻ mặt lạnh lùng nói: "Trong quân đội, Thái Quốc Công phủ và Hoắc gia vốn không cùng chung một chiến tuyến, lại rất ít khi qua lại với nhau, quan hệ giữa người và Hoắc Trường Uyên càng không được gọi là thân thiết, hôm nay đột nhiên người lại vì hắn ta mà tới đón tân nương, e rằng là có mục đích khác rồi."
Mặc dù Trạch Diên Lâm bị hắn vạch trần ý đồ nhưng y lại không hề tỏ ra khó chịu mà còn thẳng thắn thừa nhận: "Đúng vậy, ta với Hoắc Trường Uyên không có quan hệ gì cả, ta chỉ là muốn nhân cơ hội này để đến gặp một người thôi."
Trạch Diên Lâm đã nói đến mức này rồi thì về cơ bản cũng đã nói thẳng ra mục đích của mình, bầu không khí giữa hai người họ căng thẳng đến cực độ, đằng đằng sát khí. Trình Nguyên Cảnh và Trạch Diên Lâm cùng nhìn nhau chằm chằm, cả hai đều không lên tiếng nói gì.
Khác giới thì thu hút nhau, đồng giới thì bài xích nhau, giờ đây hai người đàn ông này đều đang có cùng một suy nghĩ cho nên phản ứng giữa hai người là thứ nhạy cảm nhất. Trạch Diên Lâm đã phải lòng Trình Du Cẩn ngay từ lần đầu tiên gặp nhau, lúc đó khi y nhìn thấy Trình Nguyên Cảnh thì dù nhìn ở góc độ nào y cũng đều cảm thấy cặp thúc chất này có vấn đề gì đó hoặc có thể nói là Trình Nguyên Cảnh có gì đó không đúng lắm.
Trình Nguyên Cảnh thân là thúc thúc của nàng nhưng ánh mắt, hành động và lời nói của hắn đều vượt quá giới hạn. Đây không phải là ánh mắt của một trưởng bối khi nhìn vào hậu bối.
Mà hôm nay, khi Trạch Diên Lâm vừa xuất hiện, Trình Nguyên Cảnh đã ngay lập tức phát hiện ra mục đích của Trạch Diên Lâm không tốt lành gì, chắc chắn y không đơn thuần đến chỉ để đón tân nương.
Vừa rồi hai người họ còn lo ngại vì có Trình Du Cẩn ở đây nhưng giờ Trình Du Cẩn đã rời đi rồi thì thái độ thù địch lẫn nhau của hai người không còn phải che giấu nữa.
Trạch Diên Lâm nói: "Trình đại cô nương giờ đã hủy bỏ hôn ước, hiện giờ nàng ấy vẫn là khuê nữ, ta có muốn xin cưới thì có gì mà không được?"
Lúc Trình Nguyên Cảnh nghe được hai chữ "xin cưới", ánh mắt hắn ngay lập tức trở nên sắc bén đến mức sắp tạo ra đục ra một tảng băng lạnh giá vậy: "Người ư? Người dựa vào cái gì?"
"Dựa vào việc ta chính là Thái Quốc Công, võ tướng tam phẩm được triều đình khâm phong. Chỉ cần nàng ấy được gả vào Thái Quốc Công phủ thì sẽ trở thành Quốc Công phu nhân, cả đời vinh hoa phú quý, không cần lo lắng về cơm ăn áo mặc." Trạch Diên Lâm rất tự tin vào năng lực của bản thân, y thân là Quốc Công, dáng người lại cao lớn, ngoại hình tuấn tú. Suốt từ đó đến giờ đã có không ít những nữ nhân liên tục vây lấy y, cho nên Trạch Diên Lâm chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một nữ tử nào có thể từ chối y. Y sẽ để Trình Du Cẩn làm chính thất, nếu Trình Du Cẩn biết được điều này, chắc chắn nàng sẽ vui vẻ đồng ý ngay thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[FULL] Thái Tử Vạn Phúc
RomanceTrình Du Cẩn là tỷ tỷ trong một cặp tỷ muội sinh đôi, vốn đã có một mối hôn sự tốt đẹp được định sẵn, thế nhưng sau này nàng mới biết, vị hôn phu Tĩnh Dũng Hầu đã nhìnn nhầm nàng thành muội muội cho nên mới tới cửa cầu hôn. Tĩnh Dũng Hầu và muội muộ...